Tản mạn - Chuyện dọc đường

Đền đá và lũ khỉ

HOÀNG VĂN MINH |

Đền đài ở Bali thì nhiều vô số kể. Nhưng Uluwatu ở làng Pecatu nằm phía Nam của thủ phủ Denpasar là ngôi đền duy nhất ở hòn đảo này nằm trên bờ biển Ấn Độ Dương nên trong đoàn ai cũng háo hức khi nghe tin mình sắp đến đó.

Mộng trầm

THANH HẢI |

Bạn khai trương cửa hàng bán trầm hương thủ công mỹ nghệ trên con phố du lịch sầm uất của Đà Nẵng. Sản phẩm thuộc hàng quý hiếm, cao cấp nên giá cả cũng ngất ngưởng. Phần lớn khách nước ngoài tới coi, nhưng người mua chủ yếu là dân Châu Á.

Mung lung trong mưa

TUYỀN LINH |

Thấy mà ghét cái nụ cười hớn hở của ả con khi nghe mẹ ơ ơ “đúng là ngày mai được nghỉ học nè”.

Một thằng tù

KHƯƠNG QUỲNH |

Cuối cùng cũng đến ngày anh Tâm nhận tiền lương tháng đầu tiên. Anh hồi hộp cầm xấp tiền từ tay anh tôi, quệt nước miếng rồi đếm tiền nghe rột roạt.

Bão Sài Gòn, chỉ là nỗi sợ mưa dầm

Ngọc Uyên |

Bão Sài Gòn, dân lại chỉ sợ nhất mưa dầm dề. Bởi nước ngập, cống tắc, nước thải, rác... của cả triệu người tràn vào nhà, phá hỏng đồ đạc. Ăn ngủ trên nước, lềnh bềnh, hôi thối. 

Qua một đoạn đường đời

ĐỨC LỘC |

Tôi nhớ, hôm cưới Mai trời nắng như đổ lửa, cái nắng miền Trung kèm gió Lào thổi rát mặt, đoàn đưa dâu ngồi trên xe máy lạnh bật phà phà mà vẫn thấy nóng.

Một đêm không ngủ

Hà Văn |

Năm nay chúng ta vừa kỷ niệm lần thứ 45 trận “Điện Biên Phủ trên không”. Nghĩ đến B52 lại nhớ lần đầu Mỹ đưa B52 - Pháo đài bay - ra Hà Nội.

Ăn chơi côn trùng

di li |

Ngày trước đọc báo thấy nữ minh tinh Angelina Jolie nhận cậu bé Maddox người Campuchia làm con nuôi. Sau đó nàng tập cho con trai nuôi ăn... con gián để giữ gìn nguồn cội và truyền thống. Tôi cứ ngỡ người dịch bài có vấn đề, chắc lại dịch loạn. Dân tộc có đói kém đến mấy cũng chả ai đi lấy gián mà ăn.

Người lớn thì chơi cái gì?

đỗ phấn |

Đã có một thời gian dài những năm chiến tranh bao cấp đói khổ, chữ “đồ chơi” hoàn toàn chỉ được dùng cho trẻ con. Không bao giờ có ai đó nói đến khái niệm “Đồ chơi người lớn”. Tuy nhiên, không phải vì thế mà người lớn ngừng chơi. Và đồ chơi cho người lớn ngạc nhiên thay luôn có sẵn và tốn tiền hơn đồ chơi cho trẻ con gấp nhiều lần.

Nhà chật

đỗ phấn |

Người Việt cổ không có những công trình kiến trúc đồ sộ. Có lý thuyết cho rằng ngôi nhà Việt cổ liên quan đến kích thước nhân chủng học. Người Việt cho đến đầu thế kỷ trước vẫn chỉ có chiều cao trung bình nam 155cm, nữ 146cm. Theo khảo sát của Viện y học ứng dụng khoa học thì trong vòng 100 năm qua người Việt chỉ cao lên trung bình được 9cm. Nam giới vẫn đứng ở vị trí thứ 19 và nữ giới thứ 13 tính từ dưới lên so với thế giới.

Tuyết tung tăng bay mãi

TẠ BÍCH LOAN |

Tuyết đầu mùa rơi. Những bông tuyết quay cuồng ào ạt, phủ xuống thành phố một bức màn mờ ảo. Các luống hoa và khu vườn trước cửa ký túc xá trắng xoá mịn màng như được phủ một lớp kem ngọt ngào.

Không khói, sao mắt tôi cay

ĐỨC LỘC |

Ông bà tôi đều gần chín chục, cái tuổi mà ông bảo “gần đất xa trời”, bà than “con cháu Tết năm nay gặp chắc gì Tết năm sau gặp lại”. Mỗi lần tôi về, ông bà giục “mi cưới đi, khi ông bà còn, chứ già lắm rồi”. Tôi thường cười trừ, bảo ông đừng lo, bảo bà thèm ăn món gì, thích cái gì để tôi mua tặng. Những lần đó, ông trầm ngâm hút thuốc lào, bà bỏm bẻm nhai trầu nói lại: “Đến tuổi này chẳng thèm chẳng thích gì nữa. Chỉ mong tụi bay cưới để dự cho vui”.

Bếp nhà ta

đỗ trung lai |

Cả nhân loại đều yêu căn bếp nhà mình! Chỉ những người “khất thực” mới yêu bếp thiên hạ. Ai nấu nướng tinh thông được gọi là “Vua bếp”. “Bếp đỏ lửa” là dấu hiệu no ấm, yên vui của mọi gia đình, ở bất cứ vùng nào.

Cố

VIỆT VĂN |

Cô bạn vốn tính lặng lẽ ít vọng động hệt như một con rùa dưới biển sâu, ngày nắng rát mặt bảo: Em chạy cả tuần nay. Chạy để xả bớt. Để thêm năng lượng.

Món quà quê năm ấy

LÊ TUYẾT |

Đứa em họ con của cô tôi lần đầu tiên vào Sài Gòn, ghé nhà tôi chơi, mang theo nem chua, bảo: “Chị ăn đi, quê mình đấy”. Tôi sướng rơn.

Ông Phái của phố Hà

Hà Văn |

Tình cờ đọc một tờ báo có tin tiếp tục bán 7 bức tranh của họa sĩ Bùi Xuân Phái. Giá bán bức “Mưa phố Hàng Đậu” lên tới 83.000 đô la. Tôi nhìn bức tranh (in trên báo) cứ băn khoăn thấy không có góc phố nào giống góc ông Phái vẽ. 

Bên bức tường khắc 58318 tên người…

TUYỀN LINH |

1.“Tìm thông tin ngày 7.12.2017”. Trang web virtualwall.org lập tức thông báo thời gian người tìm thông tin về lính thủy đánh bộ Edward James Justice, chết ngày 8.1.1970 tại Quảng Nam. “Kẻ xuyên tường” đấy là tôi.

Noel lạnh

HUỲNH DŨNG NHÂN |

Noel. Tự nhiên lạnh. Tự nhiên vắng. Tự nhiên anh thấy buồn vì nhiều Noel đi qua và nhiều người thân không còn cùng đón Noel với mình nữa. Cây thông và tuần lộc. Máng cỏ và tuyết rơi. Ống khói và bộ áo quần màu đỏ đều của xứ người ta.

Đâu có khó!

hà văn |

Không ngày nào trên các phương tiện truyền thông lại không có rao bán nhà tại các dự án. Và không ngày nào không có khiếu kiện của người dân, chủ yếu là nông dân nghèo kêu ca bị “mất” đất, “mất” nhà vì các dự án. 

Lời yêu thương đơn giản

ĐÔNG HÀ |

Tôi gặp em khi mua một món hàng bán trên mạng online. Thời buổi, niềm tin là thứ xa xỉ, coi mặt bắt hình dong còn chưa chính xác, mua bán qua mạng càng rủi ro. Nhưng là đàn bà, mua vài thứ linh tinh cho vui. Nên xem như đánh cược niềm vui bằng mấy trăm ngàn, âu cũng là một kiểu phù phiếm chấp nhận được.