Tản mạn

Dọn dẹp lòng mình

Lê Thiết Cương |

Muốn cái đẹp, cái tốt lành, cái mới đến được với mình thì mình phải chuẩn bị, phải “sám hối”, phải dọn dẹp lòng mình. Hình như trong các việc dọn dẹp thì dọn lòng mình là khó nhất thì phải…

Hoa bung, lệ rớm

TUYỀN LINH |

Còn những 40 ngày nữa mới hết năm con chó, qua năm con lợn, mà sáng nay, khoảng vườn nhỏ, mai trong chậu đã bung vàng rực rỡ. Chưa bao giờ chị thấy hoa tận hiến một mùa vàng tươi đậm bông từng bông từng bông rực căng đến thế.

Ông già Noel luôn có thật

HOÀNG VĂN MINH |

Con gái đang viết thư xin quà ông già Noel như thường niên thì bất ngờ dừng bút hỏi “ba ơi ông già Noel có thật không?”. Rồi chuyện không hiểu sao lại trôi qua tận bên Bali, vào một buổi hoàng hôn trong một ngôi đền Hindu giáo.

Người đàn bà nhu mì

NGÔ MAI PHONG |

Bao nhiêu năm qua, trong khu tập thể ở ngoại ô này chị có tiếng là một phụ nữ nhu mì.

Sống dài hơn một đời

HOÀNG VĂN MINH |

Năm đó, khi Bến Xuân, một “cung phủ” của vợ chồng nghệ sĩ Camille Huyền xây dựng để lưu giữ và quảng bá văn hóa Huế với bạn bè ở thượng nguồn sông Hương sắp hoàn thành, Camille Huyền nhìn vào những cánh cửa gỗ ở phòng vẽ của mình và chợt thấy “nó trống vắng sao đó”.

Nợ ba sinh

ĐỨC LỘC |

Nhà tôi có khách. Mẹ gọi “Lộc, dậy đi, o út tới”. Tôi thở dài, không biết o còn tới làm gì, khi đêm qua tôi và thằng em vừa nã vào dượng mấy cú đấm. Vì trước ngày vui của tôi, dượng nhậu xỉn, lôi o út vào nhà tắm đấm thâm mặt.

Vị xưa

CHÂU TƯỜNG |

Tận bây giờ, tôi vẫn không thể nào quên được cái hương vị của tô mì tôm cách đây hơn 20 năm. Mùi mì tôm thơm phức quyện với mùi của lá é quế lúc nửa đêm khiến một đứa trẻ 7 tuổi trằn trọc mãi không ngủ được.

Đường lên núi

MINH THI |

Thế gian này có mùi hương nào gói được, mà nhiều năm mở ra vẫn còn mùi thơm?

Mặt mình, ký ức của ai?

HOÀNG VĂN MINH |

Hôm nọ, đúng nghĩa của việc đi lạc vào một ngôi nhà cổ - kiến trúc Pháp hai tầng trong khuôn viên di tích Dinh Độc Lập. Hóa ra đây là một phòng trưng bày chủ đề “Từ Dinh Norodom đến Dinh Độc Lập” vừa mới mở cửa rất thú vị, đến một lần còn muốn đến nữa.

Đêm trăng rằm năm ấy

MAI HOÀNG |

Tôi luôn nhớ những ngày Trung thu của ấu thơ. Với những đứa trẻ nghèo bên dòng Mai Giang xứ Nghệ lúc ấy mỗi Trung thu đến như một ngày hội thật sự. 

Làm đẹp cho tổ tiên

HOÀNG VĂN MINH |

Đã có tranh cãi nhỏ trong ngày kỵ nội khi tôi đề xuất nên làm lại bức ảnh thờ đã cũ và ố. Nhiều người không đồng ý khi tôi nói nhân tiện nên nâng cấp bộ áo dài và khăn đóng màu đen được may bằng vải the mỏng vốn dành cho giới bình dân mà nội đang khoác thành khăn áo màu vàng có thêu họa tiết và vải gấm cho giống thượng lưu quý tộc. 

Người Việt mang túi

đỗ phấn |

Chiếc túi chẳng biết ra đời từ khi nào. Chỉ có thể phỏng đoán từ thời nguyên thủy. Con người muốn mang thức ăn, vật dụng di chuyển cần phải sử dụng một đồ dùng có thể đựng được chúng.

Nhớ Páo

QUANG HÂN |

Sài Gòn mùa này chiều nào cũng mưa. Mưa kết thành bó thành mùng giăng kín cả đèn đường, biển hiệu, xe cộ dò dẫm trên những đường phố sũng nước. Ngồi ngắm mưa một mình, lại nhớ ông bạn nhà thơ bảo, không gian này dễ khiến người ta sinh ra các kiểu “bình phương nhớ”, “lũy thừa nhớ”... Quả thật, anh đang nhớ Bắc.

Gỗ đấy, thì đừng tiếc!

TUYỀN LINH |

“Nhà anh ở Quảng Ninh có bị ngập lụt không? Nhìn cảnh ngập lụt các nơi buồn kinh người”.

Nếp nhà

ĐỨC LỘC |

Khi mọi người bàn với mẹ bán căn nhà ngoài quê đi, tôi đã đứng lên kịch liệt phản đối. Tôi bảo, nếu một ngày mẹ thật già thì tôi nguyện bỏ Sài Gòn về đây sống.

Mảnh sân nhà tập thể

đỗ phấn |

Dĩ nhiên là khái niệm tập thể mới sinh ra từ sau hòa bình 1954 trên miền Bắc. Khái niệm nhà tập thể hình thành ở Hà Nội khi những biệt thự cũ vắng chủ hoặc chủ cũ hiến cho nhà nước được phân chia cho cán bộ công nhân viên chức. Rất nhanh chóng sau đó chỉ vài năm là các khu tập thể Kim Liên, Nguyễn Công Trứ ra đời. Mô hình này còn được nhân rộng ra ào ạt vào thập niên ’70 với các khu Trương Định, Trung Tự, Văn Chương, Thành Công, Giảng Võ...

Bậc thầy

MINH THI |

Cả một đời làm mọt sách, song đến tận tuổi này, anh mới hiểu những thứ mình đã đọc hình như không dùng được. Nhất là trong hoàn cảnh này, trong không gian nơi anh đang sống. Có vẻ hơi khó diễn tả bằng lời. Thật ra chúng cũng đơn giản như bức ảnh chụp những bông hồng đỏ thắm bên hàng rào kẽm gai sáng nay anh nhìn thấy.

Người máy, máy người

TUYỀN LINH |

Tháng bảy, thứ sáu, ngày 13, ngày âm lịch là ngày mùng một tháng 6, Mậu Tuất, nàng ấy tới Hà Nội, dự sự kiện, gặp gỡ, trả lời phỏng vấn.

Danh thiếp hoa

Đông Hà |

Từ trường về, đang định mở cửa vào nhà, bỗng bắt gặp mấy cuốn sách và bó hoa thạch thảo màu tím nằm ngay ngắn trên bậc thềm. Không một tin nhắn, không một mảnh giấy gửi lại, nhưng tôi vẫn nhận ra người gửi là ai.

Sách cũ, bạn xưa

TUYỀN LINH |

5 ngàn, 10 ngàn, giảm 80%, giảm 70%,… bây nhiêu con số, trong những gần 20 năm nay, mặc cho tiền vàng xuống lên chóng mặt, cứ tầm cuối tháng sáu đầu tháng bảy Sài Gòn nóng hơn 30 độ, lại khiến ả… xao xuyến.