Nợ ba sinh

ĐỨC LỘC |

Nhà tôi có khách. Mẹ gọi “Lộc, dậy đi, o út tới”. Tôi thở dài, không biết o còn tới làm gì, khi đêm qua tôi và thằng em vừa nã vào dượng mấy cú đấm. Vì trước ngày vui của tôi, dượng nhậu xỉn, lôi o út vào nhà tắm đấm thâm mặt.

Tôi bước ra, o út nhoẻn miệng nở nụ cười không còn sức sống. “Lộc à, hết say chưa?”, o nhẹ nhàng. Tôi kéo ghế ngồi đối diện không trả lời, trước mặt tôi là người phụ nữ ngoại tứ tuần mà da mặt nhăn nheo, tóc điểm bạc hơn cả mẹ tôi đã ngoài sáu mươi.

“Dượng lại đánh o à? Sao mắt o thâm thế?” - tôi hỏi khi mắt vẫn dán vào khuôn mặt o út đầy vết chân chim và đôi mắt như cả ngàn ngày không ngủ.

“Cái này không liên quan đến dượng”. O ngập ngừng, ánh mắt tìm cách láng tránh. Tôi biết có hỏi o trăm lần thì lần nào o cũng bảo vệ dượng, như đêm hôm qua khi hai anh em tôi lao vào “cứu”, o vẫn nằng nặc khóc “xin hai đứa tha cho dượng”.

Tôi giận, bật ghế lui vào bếp, để o ngồi thẫn thờ bên mẹ. Trong tôi lúc đó là một mớ cảm xúc hỗn độn: Thương, giận, bất lực. Ngoài nhà, o út vẫn ngồi thỏ thẻ với mẹ, những tiếng không ra hơi. Nhìn kỹ hơn mới thấy trong sáu anh chị em của cha tôi, o út giờ là người già nhất nhà. Tôi không dám nhìn lâu vào đôi mắt sẫm màu như máu tụ lâu ngày, càng không dám đếm xem hai hàm răng của o còn bao nhiêu chiếc. Là mười mấy chiếc hay vẻn vẹn chưa tròn chục, sao chiếc nào cũng ngả nghiêng, xô lệch, xỉn màu trầu, màu đất? Thân hình o út lúc này tôi ước chừng không quá 40 ký, có khi nhẹ hơn bà nội đã ngoài tám mươi.

Tôi nhớ ngày trước mỗi khi gọi về nhà là mỗi câu chuyện về o được mẹ kể lại. Mẹ bảo, o mày chẳng biết kiếp trước nợ nần gì mà khổ cùng trời cuối đất, dượng không rượu thì bình yên nhưng rượu vào là điên. Có hôm nửa đêm dượng say ngật ngưỡng bước về bắt o út nằm một chỗ. Dượng ngồi kề bên đốt thuốc phả hơi khói phà phà vào mặt, hết điếu này đến điếu khác, đến khi cạn gói hai mươi điếu mới thôi.

Chuyện đó o không kể, nhưng hàng xóm của o kể lại. Tôi thì mong đó chỉ là chuyện bịa, bởi nghĩ đến cảnh o út nằm như bức tượng gỗ, ho khan vì khói thuốc, đã nghe nước mắt giàn giụa.

Nhưng chuyện dượng đánh o là có thật, rượu vào là đánh. Trước đêm qua là trăm đêm o tôi sống với nắm đấm. Chú tôi bảo, đâu xa mới tháng trước cưới con gái đầu lòng của o út, trên xe đưa dâu về, dượng liên tiếp thụi vào mặt. O út từng trốn vào Nam hai tháng, tăng hẳn 5 ký nhưng rồi lại về, ngày dượng say rượu té xe nhập viện.

“Con út nó ngu, đã như chim được xổ lồng mà không biết” - chú tôi từng nói thế. Nhưng rồi chẳng ai khuyên được, khi o út bảo vẫn còn thương và lo cho dượng.

“O về đã Lộc ơi”, giọng o út vọng vào từ gian nhà ngoài. Tôi không ra chào, cũng không thưa lại, chỉ lén nhìn theo dáng liêu xiêu của o út bước ra đầu ngõ. Dáng ấy ngỡ chỉ một cơn gió nhỏ sẽ thổi o bay đi mất.

Nhưng biết ngày nào o tôi mới được gió mang đi.

ĐỨC LỘC
TIN LIÊN QUAN

Đường lên núi

MINH THI |

Thế gian này có mùi hương nào gói được, mà nhiều năm mở ra vẫn còn mùi thơm?

Mặt mình, ký ức của ai?

HOÀNG VĂN MINH |

Hôm nọ, đúng nghĩa của việc đi lạc vào một ngôi nhà cổ - kiến trúc Pháp hai tầng trong khuôn viên di tích Dinh Độc Lập. Hóa ra đây là một phòng trưng bày chủ đề “Từ Dinh Norodom đến Dinh Độc Lập” vừa mới mở cửa rất thú vị, đến một lần còn muốn đến nữa.

Đêm trăng rằm năm ấy

MAI HOÀNG |

Tôi luôn nhớ những ngày Trung thu của ấu thơ. Với những đứa trẻ nghèo bên dòng Mai Giang xứ Nghệ lúc ấy mỗi Trung thu đến như một ngày hội thật sự. 

Bến xe lớn nhất nước đông nghẹt người về quê đón Tết

MINH QUÂN |

TPHCM - Chiều 16.1, hàng nghìn người đổ về bến xe Miền Đông mới để về quê đón Tết. Do lượng khách tăng đột biến nên bến xe Miền Đông mới không đủ ghế cho khách ngồi chờ, nhiều người phải ngồi dưới sàn nhà.

Tết Hà Nội với hương vị ô mai gừng thân quen

Vân Hoa |

Dịp Tết đến, người người đổ về Hàng Đường, con phố nổi tiếng về mứt, ô mai. Trong đó, ô mai gừng là món được mua nhiều hơn cả, bởi vị cay nồng, ấm đượm rất hợp với tiết xuân.

Thông xe đường Huỳnh Thúc Kháng kéo dài, các phương tiện đi thế nào?

PHẠM ĐÔNG |

Sở GTVT Hà Nội đồng ý cho các phương tiện được đi 2 chiều trên tuyến đường Huỳnh Thúc Kháng kéo dài. Đồng thời, cấm phương tiện tham gia giao thông đường bộ rẽ trái từ đường La Thành vào đường Huỳnh Thúc Kháng kéo dài.

Đào, quất mini hút khách dịp Tết Nguyên đán, tiểu thương thu bạc triệu mỗi ngày

Anh Tuấn |

Tết Nguyên đán đang cận kề, thời điểm này tại chợ hoa Quảng An, Lạc Long Quân (Tây Hồ, Hà Nội), chợ hoa Hàng Lược (quận Hoàn Kiếm) đã bày bán những cành đào Nhật Tân phục vụ nhu cầu của người dân thủ đô. Đặc biệt, những cành đào mini, giá từ 50.000 đồng - 150.000 đồng được nhiều người lựa chọn.

Nói về sai phạm ở Cục Đăng kiểm, Bộ trưởng Bộ Giao thông vận tải: "Tôi cũng thấy xấu hổ"

Khánh Hoà |

Nhìn lại vụ việc liên quan tới Cục Đăng kiểm thời gian qua, Bộ trưởng Bộ Giao thông vận tải Nguyễn Văn Thắng thừa nhận dù mới về công tác tại bộ 2 tháng nhưng bản thân ông cũng thấy xấu hổ khi biết thông tin. Tuy nhiên, ông Thắng khẳng định cán bộ hư thì phải xử lý, kể cả thay 100% nhưng vẫn phải tập trung làm tốt nhiệm vụ được giao.

Đường lên núi

MINH THI |

Thế gian này có mùi hương nào gói được, mà nhiều năm mở ra vẫn còn mùi thơm?

Mặt mình, ký ức của ai?

HOÀNG VĂN MINH |

Hôm nọ, đúng nghĩa của việc đi lạc vào một ngôi nhà cổ - kiến trúc Pháp hai tầng trong khuôn viên di tích Dinh Độc Lập. Hóa ra đây là một phòng trưng bày chủ đề “Từ Dinh Norodom đến Dinh Độc Lập” vừa mới mở cửa rất thú vị, đến một lần còn muốn đến nữa.

Đêm trăng rằm năm ấy

MAI HOÀNG |

Tôi luôn nhớ những ngày Trung thu của ấu thơ. Với những đứa trẻ nghèo bên dòng Mai Giang xứ Nghệ lúc ấy mỗi Trung thu đến như một ngày hội thật sự.