Tản mạn - Chuyện dọc đường

Đền đá và lũ khỉ

HOÀNG VĂN MINH |

Đền đài ở Bali thì nhiều vô số kể. Nhưng Uluwatu ở làng Pecatu nằm phía Nam của thủ phủ Denpasar là ngôi đền duy nhất ở hòn đảo này nằm trên bờ biển Ấn Độ Dương nên trong đoàn ai cũng háo hức khi nghe tin mình sắp đến đó.

Mộng trầm

THANH HẢI |

Bạn khai trương cửa hàng bán trầm hương thủ công mỹ nghệ trên con phố du lịch sầm uất của Đà Nẵng. Sản phẩm thuộc hàng quý hiếm, cao cấp nên giá cả cũng ngất ngưởng. Phần lớn khách nước ngoài tới coi, nhưng người mua chủ yếu là dân Châu Á.

Mung lung trong mưa

TUYỀN LINH |

Thấy mà ghét cái nụ cười hớn hở của ả con khi nghe mẹ ơ ơ “đúng là ngày mai được nghỉ học nè”.

Một thằng tù

KHƯƠNG QUỲNH |

Cuối cùng cũng đến ngày anh Tâm nhận tiền lương tháng đầu tiên. Anh hồi hộp cầm xấp tiền từ tay anh tôi, quệt nước miếng rồi đếm tiền nghe rột roạt.

Bão Sài Gòn, chỉ là nỗi sợ mưa dầm

Ngọc Uyên |

Bão Sài Gòn, dân lại chỉ sợ nhất mưa dầm dề. Bởi nước ngập, cống tắc, nước thải, rác... của cả triệu người tràn vào nhà, phá hỏng đồ đạc. Ăn ngủ trên nước, lềnh bềnh, hôi thối. 

Chuyện que kem mút

hà văn |

Lần đầu tiên thấy các bác đứng đầu Bộ GTVT lên tiếng một cách “siêu mới” khi trả lời kiến nghị của ngành taxi Thủ đô đề nghị cấm Uber và Grab rằng: Không thể cấm vì “2 anh” này cạnh tranh đúng pháp luật và sòng phẳng với khách hàng, có các chương trình khuyến mại “trên cả tuyệt vời”. 

Những đôi dép cũ

ĐỨC LỘC |

Bạn bảo, hồi về quê thấy ông bà nội vẫn đi đôi dép nhựa tái chế vá đùm vá đụp mà lòng se lại.

Cố hương yêu dấu

THANH HẢI |

Tôi nghe rõ bước chân mình dội vang trên nền gạch cổ, cả tiếng gió lướt đi trên mặt nước cạnh cầu ao. Bạn giới thiệu, cây cầu đá này hơn 200 năm tuổi, cây gạo hoa đỏ đầu cổng làng kia cũng đứng đó không dưới trăm năm. Đi dọc qua các nhà thờ họ tộc, đến nửa ao làng mà chỉ thấy bóng dăm ba đứa trẻ lấp ló sau bụi chuối, tò mò nhìn khách lạ.

Kéo cắt và cắt kéo

đỗ phấn |

Chiếc kéo hoá ra là một vật dụng có tuổi vào hàng lâu nhất của nhân loại. Khi khai quật những di chỉ khảo cổ thuộc nền văn minh Lưỡng Hà cách chúng ta khoảng 3.000 - 4.000 năm người ta đã phát hiện ra chiếc kéo với những hình chạm khắc tinh xảo. Chiếc kéo lúc ấy đã được gia công chế tạo với một trình độ cơ khí và thẩm mỹ rất cao. Điều đó cho thấy nó không phải là chiếc kéo cổ xưa nhất khi con người phát minh ra như một vật dụng thông thường.

Niềm hy vọng cho Thùy

KHƯƠNG QUỲNH |

“Em ung thư cha nó rồi, chị ơi”. Thùy cười mà miệng cứ méo xệch. Tôi lặng người. Một cô gái hai mươi ba tuổi, xinh đẹp, chuẩn bị đi du học này sắp phải vứt bỏ tất cả để nằm trên giường bệnh, truyền cả đống hóa chất vào người. Rồi mái tóc thẳng, mượt mà đen nhánh của em sẽ rụng. “Tiếc nhỉ! Tóc đang đẹp”. Thùy vuốt tóc, nhìn tôi rồi thốt lên như đoán được tôi đang nghĩ đến đoạn nào. “Chị đừng lo, em sẽ chữa bệnh. Em sẽ khỏi. Mà nếu không khỏi thì… cùng lắm là chết thôi chứ gì mà sợ”.

Tiễn Thạch Thanh

THƯỢNG TÙNG |

Câu chuyện bé K học sinh tiểu học bị lạm dụng tình dục, tự vẫn để bày tỏ nỗi oan khiên sau khi cơ quan điều tra Cà Mau ra thông báo đình chỉ vụ án là bối cảnh chúng tôi lần đầu tiếp xúc với Thạch Thanh.

Tết Trung thu cho ai?

HOÀI ĐAN |

Tôi sinh ra ở miền quê Đồng bằng Bắc Bộ, ký ức tuổi thơ không thể bỏ qua những mùa Trung thu đầy cảm xúc.

Hà Nội hôm nay

Hà Văn |

Trong số LĐCT tuần trước có bạn đọc Hà Nội gọi cho tôi nói: “Ông Hà Văn quên một chuyến tầu điện Hà Nội - Cầu Giấy rồi!”. Thực ra tôi đâu có quên tuyến tầu tôi đi hàng ngày một thời đi học trước khi Mỹ ném bom ra miền Bắc. 

Ước được ngồi bó gối

NHẬT HỒ |

Một tháng bó bột, 2 tháng không rời cây tó, đi đâu làm gì anh cũng bên cạnh. Thậm chí cả cái việc vệ sinh cá nhân anh cũng giúp. Anh luôn cười thật tươi: “Cứ để đó anh lo”. Buổi chiều anh dìu chị ra trước cửa nhà hóng mát, chị cười thật tươi ngả đầu vào vai anh: Ước gì bây giờ em buông tó, chạy một mạch đến đằng kia thì thích biết mấy.

Cát bụi quê nhà

THANH HẢI |

Trước ngày hội Khao lề thế lính Hoàng Sa, chúng tôi lên đồi Thới Lới ngắm chiều tà. Ngang qua ngôi chùa có tên Âm Linh Tự, thấy các bô lão đã xôn xao chuẩn bị tế lễ, cáo tiền nhân. Tiếng ốc u được ai đó thổi lên, trầm buồn, vang vọng trong trời chiều như tiếng oan hồn khiến ai nấy đều sởn da gà.

Cảm xúc sáng thu Hà Nội

Nguyễn Việt Thanh |

Tôi luôn giữ gìn và trân trọng cảm xúc. Thường những nơi ta sinh ra và lớn lên cảm xúc hay bị hao mòn theo thời gian. Nó chỉ chợt ùa về sau thời gian xa cách. Tôi luôn tập cho mình có thói quen nhìn bằng mắt của khách phương xa... khi ấy Hà Nội đẹp mong manh kỳ diệu. Dưới đây là cảm xúc của tôi ghi lại trong một buổi sáng thu Hà Nội sau một chuyến công tác dài trở về.

Đã có thời “Tiền lẻ hơn thẻ thương binh”

đỗ phấn |

Chưa bao giờ từ khoá “Tiền lẻ” lại được người dân quan tâm đến nhiều như lúc này. Thường thì người ta quan tâm đến tiền lẻ là vào dịp cuối năm cũ, đầu năm mới. Thời điểm diễn ra rất nhiều lễ hội cúng bái kêu cầu.

Phong thủy lại cái mặt

LÊ TUYẾT |

Nhìn bọc tiền, bỗng dưng nàng thấy sợ. 30 tuổi. Nàng vẫn chưa có mối tình nào ra hồn. Đơn giản, nàng toàn gặp các “chàng ẩm”.

Trung thu

THẠCH THẢO |

Đã thấy những người đến thăm nhau với túi bánh nướng, bánh dẻo. Trung thu cái tết được gọi là đầm ấm, yêu thương.

Này thì, ngôn tình

TUYỀN LINH |

Mấy chị em rí ráu trước cuộc họp giao ban đầu tuần lúc 8 giờ chuyện luôn thời sự là Sài Gòn tắc đường.