Tản mạn - Chuyện dọc đường

Đền đá và lũ khỉ

HOÀNG VĂN MINH |

Đền đài ở Bali thì nhiều vô số kể. Nhưng Uluwatu ở làng Pecatu nằm phía Nam của thủ phủ Denpasar là ngôi đền duy nhất ở hòn đảo này nằm trên bờ biển Ấn Độ Dương nên trong đoàn ai cũng háo hức khi nghe tin mình sắp đến đó.

Mộng trầm

THANH HẢI |

Bạn khai trương cửa hàng bán trầm hương thủ công mỹ nghệ trên con phố du lịch sầm uất của Đà Nẵng. Sản phẩm thuộc hàng quý hiếm, cao cấp nên giá cả cũng ngất ngưởng. Phần lớn khách nước ngoài tới coi, nhưng người mua chủ yếu là dân Châu Á.

Mung lung trong mưa

TUYỀN LINH |

Thấy mà ghét cái nụ cười hớn hở của ả con khi nghe mẹ ơ ơ “đúng là ngày mai được nghỉ học nè”.

Một thằng tù

KHƯƠNG QUỲNH |

Cuối cùng cũng đến ngày anh Tâm nhận tiền lương tháng đầu tiên. Anh hồi hộp cầm xấp tiền từ tay anh tôi, quệt nước miếng rồi đếm tiền nghe rột roạt.

Bão Sài Gòn, chỉ là nỗi sợ mưa dầm

Ngọc Uyên |

Bão Sài Gòn, dân lại chỉ sợ nhất mưa dầm dề. Bởi nước ngập, cống tắc, nước thải, rác... của cả triệu người tràn vào nhà, phá hỏng đồ đạc. Ăn ngủ trên nước, lềnh bềnh, hôi thối. 

Lộc người o già

ĐÔNG HÀ |

Giêng hai, tôi về làng đi Chạp. Không có tiết thanh minh như ngoài Bắc, nên không có lễ là tảo mộ hội là đạp thanh của nô nức yến anh. Chỉ có cái nắng đầu mùa nóng rát da, với những lùm cỏ mắt mèo, cỏ gai um tùm muốn giấu đi những nấm mộ sắp sửa chìm lút vào quá vãng.

Trước ngày cháy

hà văn |

Hay tin các vị trúng xổ số Vietlot hàng chục tỉ, người lĩnh giải không phải... đeo mặt nạ để chụp ảnh lễ trao giải. 

Yêu thương là một động từ

HOÀNG VĂN MINH |

Cảm giác như điều gì đó của máu thịt trong mình đang rơi rụng khi hay tin Nghệ nhân ưu tú Minh Mẫn - cây đại thụ của ca Huế - qua đời ở tuổi 93. Huế từ đây lại thưa vắng đi không chỉ một phận người.

Cứu người - mệnh lệnh tối thượng

NGUYỄN THÙY TRANG |

Cái mầm sống 22 tuần tuổi đạp binh binh trong bụng mẹ. Nó chẳng biết rằng, 10 ngày qua khi nó trở mình, vươn vai đều được các bác sĩ “soi” rất kỹ. Nó cũng chẳng hay, suốt tuần tuổi thứ 21, tim phổi mẹ nó có lúc ngừng hoạt động. 

Đường đi và đi đường

đỗ phấn |

Văn hào Lỗ Tấn lúc sinh thời đã từng nói “Trên đời này làm gì có đường. Người ta đi mãi sẽ thành đường mà thôi”. Câu nói nổi tiếng này từng được đưa vào đề thi văn trung học phổ thông với những gợi ý rất cụ thể chia làm 3 mục. Giải thích, nghị luận và bài học rút ra. Ngay phần đầu của mục giải thích được các thầy giáo cho đáp án như thế này: “Hình tượng con đường ở đây cần phải được hiểu theo nghĩa bóng: là cách thức và phương hướng để con người giải quyết những vấn đề trong đời sống xã hội. Với Lỗ Tấn, đó là con đường cách mạng”. Không sai nhưng cũng chẳng đúng.

Con ngựa thồ của bố

KHƯƠNG QUỲNH |

Chả biết bố chăm kiểu gì mà năm nào nhà tôi cũng được mùa điều. Cả 2 hecta điều lúc lỉu trái, vàng rực một góc đồi. Bố cười khà khà, bảo: “Được mùa điều, cuối năm sau bố mua cái xe ết - hát (SH)”.

Những chuyến tàu xanh đỏ

ĐỨC LỘC |

Tôi có một sở thích dở hơi, rằng khi chạy xe ngoài đường, cứ thầm ước gặp một đoàn tàu Bắc Nam, để… tắt máy nhường đường, và để ngắm những toa màu xanh đỏ nối tiếp nhau lướt qua trước mặt…

Tình cờ thảng thốt

ĐÔNG HÀ |

Buổi sáng, vô tình mở một app trên điện thoại, tôi nhận được dòng chữ “Hà ơi!” và sau đó là những lời dặn dò về nắng mưa, ấm lạnh. Tắt điện thoại, tôi đi theo công việc của ngày mới. Nhưng hôm đó trời trở gió, tôi quên mang theo áo lạnh. Đến khi cơn gió thốc vào buốt hai tay, tôi mới nhớ lời nhắc nhở sáng nay, từ một ứng dụng vô tình gài trên máy.

Nhân vật ngoài kịch bản

THANH HẢI |

Nhận được giấy báo trúng tuyển vào làm công nhân tại một công ty giày da trong khu công nghiệp gần thành phố, mừng quá, chị vọt ngay về nhà. Nhưng đến khi mở cửa thì mới thấy trống vắng, thẫn thờ. Con trai đã vào đại học, xa nhà.

Căn biệt thự ngoại ô và món Cà ri mít

di li |

Ở Colombo, tôi có thêm một người quen nữa là nghệ sĩ nhiếp ảnh Sarinda Unamboowee. Tôi gặp Sarinda hai lần ở Việt Nam, trong đó có một bữa cơm tối tại nhà tôi, anh đi cùng cô bạn gái tên Charlene Thuring.

Tình mới, tình cũ

LÊ TUYẾT |

“Mày đang ở đâu? Đến ngay căn hộ của con Sương, thằng bồ của nó đang đòi giết tao đây này!”. Đây là lần thứ ba ông chú ruột, người em duy nhất của bố anh, gọi điện yêu cầu anh đến giải quyết chuyện rắc rối tình cảm.

Cuối cùng, cô giúp việc cũng lấy được chồng

HOÀNG VĂN MINH |

Lâu lâu cầm sách của mình, mở đại một trang, tâm ý kiểu như các cụ bói Kiều để xem mình từng viết những chuyện gì. Hôm nọ lật phải trang kể chuyện một cô giúp việc đang đoạn khóc sướt mướt vì không dám lấy chồng.

Phụ nữ và chuyện nghỉ hưu

Diên Vỹ |

Chị bạn tôi là giảng viên đại học. Thỉnh thoảng thấy chị than mệt nhọc với công việc hàng ngày: đi dạy, chấm bài, gác thi, hướng dẫn sinh viên... và chị luôn ao ước mau đến ngày về hưu để được an nhàn, thanh thản. Ấy vậy mà đến ngày nhận quyết định nghỉ hưu, chị lại đăng dòng tâm trạng “bồi hồi, có chút luyến tiếc”, rồi tự “phê”: phụ nữ thật khó hiểu!

Mua một tình thân

ĐÔNG HÀ |

Buổi sớm, tôi giữ thói quen lên phố, uống một ly cà phê trước giờ làm việc.

Ông lão và cô giúp việc

TẠ BÍCH LOAN |

“Con bé trông ông ăn cắp!”, tôi lặng người khi đọc nhắn tin của thằng em. Hôm nay mới mồng 3 Tết. Bệnh viện đến mồng 6 mới mở cửa. Đuổi nó đi hay không đuổi? Làm sao bây giờ?