Truyện ngắn

Truyện ngắn dự thi: Cái nút cống

Lao động |

Ở tổ sửa chữa đường mỏ này, chỉ có tôi với Hoài là lính mới. Hoài trẻ nhất tổ, vừa học xong phổ thông trung học đã đi làm theo chế độ “đổi” - Bố mẹ về hưu, con vào thế. Trong lúc công việc khó khăn, kiếm được một chỗ làm có thu nhập ổn định đối với nhiều người như vậy là hạnh phúc lắm.

Truyện ngắn dự thi: Công nhân thời vụ

Lao động |

Lãnh mang mấy bộ quần áo công nhân đi giặt, phơi ra trước sân nhà. Ngồi nhìn những giọt nước rỏ tong tỏng trên dây phơi xuống nền sân xi măng bỏng đốt, Lãnh khẽ thở dài.

Truyện ngắn dự thi: Dưới vòm xanh thành phố

Lao động |

Lúc Huân thu dọn xong những cành cây vừa bị tỉa bỏ nằm vương vãi thì thành phố cũng chuẩn bị lên đèn.

Truyện ngắn dự thi: Ông Thạc

LAO ĐỘNG |

Vợ chồng nhà Thạc chỉ là công nhân lao động phổ thông thuộc Công ty than nằm sát thành phố Cẩm Phả (Quảng Ninh). Ông bà chỉ có một mụn con gái. Thuở đất nước đang chiến tranh, con Nhuần vẫn lớn ù ù bằng miếng cơm độn mì mạch. Ông bà lần lượt về hưu thì nó lấy chồng. Thôi thì chịu đủ mọi vất vả, bà chết khi mới thấy mặt cháu ngoại vài tháng. Hai vợ chồng nó ở một gian nhà cấp bốn lụp xụp. Từ ngày vợ chết, ông Thạc một mình lui cui nấu nướng, nuôi sống mình bằng tiền lương hưu.

Truyện ngắn dự thi: Chuyến tàu đêm

LAO ĐỘNG |

1. Mười bảy giờ. Trong căn phòng tập thể của công nhân cung đường Sông Phan, một người đàn ông tuổi ngoài ba mươi đang kiểm tra lần cuối mấy món đồ nghề trong giỏ xách. Khi chắc chắn mấy món cờlê, búa, cờ, pháo hiệu, đèn pin đầy đủ, anh bước vội lên phòng cung trưởng nhận lệnh, ký lên ban, bắt đầu hành trình tuần đường ca đêm kéo dài đến ba giờ sáng. Người dân ở Sông Phan thường gọi anh bằng tên thân mật: Độ đường ray - gắn liền với công việc, hoặc Độ đi bộ, nếu họ gọi tếu táo để trêu anh. Mà dù có gọi anh với biệt danh nào thì anh cũng nở nụ cười thật hồn hậu. Nước da ngâm, khuôn mặt sạm đen vì dãi dầu mưa nắng, cách anh cười để lộ hàm răng trắng sáng nhìn như nụ cười tỏa nắng. Mà Độ lại hay cười, có lẽ công việc tuần đường cô độc và thầm lặng nên anh luôn trân trọng những phút giây được gần gũi mọi người.

Truyện ngắn dự thi: Trăng ngoài bản Trăng

LAO ĐỘNG |

Nhà Nan ở bản Trăng. Cậu mang họ Mai của mẹ. Từ nhỏ Nan không biết họ ba vì cậu là kết quả của cuộc tình chớp đêm giữa công nhân cầu đường người Tày và cô gái Thủy xinh đẹp có tiếng xã Liên Quỳ làm nghề nấu cao sim trị bỏng. Không biết cha con trai mình tên gì, mẹ sinh Nan vừa đầy tháng đã đem về bỏ cho ngoại nuôi. Một ngày tháng sáu gió Lào hấp chảo lửa, cậu chưa một tuổi mà mẹ đi vội bước nữa. Ngoại nói khi ấy để lấy chồng mới theo phong tục mẹ phải cạo trọc đầu, tóc mọc lại mới theo người ta rời bản Trăng. Chín năm sau ngày tóc mẹ dài ra bà mới có được duy nhất một mụn con gái với cha dượng. Đứa trẻ Thủy bỏ lại đó bà đỡ nói rất khó nuôi. Cháu ở với bà ngoại tên Tám, đám bạn với dân làng thường gọi Nan Tám.

Truyện ngắn dự thi: Bốc thăm trúng thưởng

LAO ĐỘNG |

Mùng 5 tết còn khướt mới đến nhưng cái mốc quan trọng đó cứ lấp lánh trong đầu Nhã. Chị giở cuốn lịch mới mua khoanh tròn dấu đỏ, lòng háo hức chờ mong.

Truyện ngắn dự thi: Cái chổi

LAO ĐỘNG |

Dựng chân chống xe chắc chắn cẩn thận, dựng ngược cả cái chổi rễ vào góc hiên. Còn cái thùng nước rác to tổ chảng, đầy ứ ự vẫn nguyên trên xe, mùi chua thum thủm sực lên, chị hẵng kệ, ngồi bệt xuống bậc tam cấp trước cửa nhà. Mệt không buồn thở. Trời mới bước vào đầu hè đã oi ả muốn thiu thối cả người. Nhoài người vớ cái quạt nhựa chỏng chơ ngay cạnh cửa, chị vừa quạt vừa giựt giựt ngực áo cho gió luồn vào trong. Mồ hôi tướp táp.

Truyện ngắn dự thi: "Máu MỎ"

LAO ĐỘNG |

Hai giờ sáng, tôi chợt giật mình tỉnh giấc bởi tiếng chuông điện thoại của người nhà báo tin bác tôi đang cấp cứu tại bệnh viện. Tôi cũng đã quen với việc này vì bác tôi làm công nhân ở mỏ đã lâu rồi và bác có sức khỏe không được tốt, hai đứa con bác làm ăn xa nhà nên tôi thường xuyên chăm sóc bác, nhiều lần phải đi cấp cứu vì bệnh phổi ở bệnh viện do mắc bệnh mãn tính.

Truyện ngắn dự thi: KHI PHỐ ĐÃ LÊN ĐÈN

LAO ĐỘNG |

"It’s not what you achieve, it’s what you overcome. That’s what defines your career" - Carlton Fisk (Tạm dịch: Đó không phải là những gì bạn đạt được, mà là những gì bạn vượt qua. Đó là điều xác định sự nghiệp của bạn).

Truyện ngắn dự thi: THỢ MỎ

LAO ĐỘNG |

Lại một vụ tai nạn hầm lò nữa xảy ra khiến ba công nhân bị thương và một công nhân bị thiệt mạng. Đang ngồi trong phòng máy lạnh, chị Hồng chạy ra nhà xe, lấy xe máy phi nhanh xuống hiện trường; là Phó Chủ tịch thường trực Công đoàn của công ty than, chị có thể điều xe ôtô đến đón nhưng chị không muốn đợi lâu.

Truyện ngắn dự thi: Ở giữa đường biên

LAO ĐỘNG |

Gió, trời ơi là gió, gió vù vù, gió ào ào, gió thổi tung mọi thứ trên đường, giật phăng những chiếc lá đang giãy giụa trên cây rồi cuốn nó bay lên không trung, bắt nó nhào lộn đủ mọi vũ điệu rồi mới thả xuống mặt đường tơi tả. Một cơn gió táp vào mặt như bị roi quất, làm chiếc mũ vải đội đầu bay vèo theo cơn gió, nhoáng cái nó đã ở tít đằng xa, gió được thể lồng vào mái tóc làm xõa tung rối mù mịt, nhưng chưa kịp hoàn hồn thì một luồng xú uế cùng những mảnh ni lông nhớp nhúa bỗng ập vào mặt, nước thải nhầy nhụa tanh tưởi và thối khẳm tưới lên khắp người, như bủa vây, như tấn công vào mọi ngõ ngách của cơ thể. Mình thấy buồn nôn quá, ngạt thở quá, mà không nôn được, không thở được, lồng ngực cứ căng lên đau tức mà không sao hít được một làn khí trong lành chỉ rặt một thứ mùi tanh tưởi ấy cứ xộc vào mũi. Ô, mà cái mùi này mình đã quen quá rồi còn gì, sao hôm nay nó lại làm mình khó chịu đến thế nhỉ. Có phải... có phải cái cơn giông ấy, đúng rồi cũng chính vì cái cơn giông ấy, cơn giông định mệnh đã cho mình gặp anh, rồi lại cướp anh đi như một cơn gió. Biến mình từ một cô gái ngây thơ thành một người đàn bà đầy nỗi xót xa cay đắng.

Ra mắt cuốn "Những lá thư từ Tây Ban Nha"

Trần Thế Vinh |

Nhắc đến những nhà văn tiêu biểu của nền văn học Pháp thế kỷ mười chín, ta thường nghĩ đến Victor Hugo, Honoré de Balzac, Gustave Flaubert hay học trò của ông là Guy de Maupassant – bậc thầy truyện ngắn. Tuy vậy, không nhiều độc giả Việt Nam biết đến một tác giả truyện ngắn khác đóng vai trò quan trọng không kém, đó là Prosper Mérimée, với cuốn "Những lá thư từ Tây Ban Nha" vừa ra mắt bạn đọc trong nước.

Nhà văn Phan Đức Lộc: “Viết văn là cách để chúng ta cùng lúc được sống trong nhiều cuộc đời”

Việt Văn (thực hiện) |

Giải C - Giải thưởng “Cây bút vàng” lần thứ IV của Bộ Công an (lễ trao giải diễn ra ngày 17.12) là giải thưởng thứ 17 Phan Đức Lộc giành được ở nhiều thể loại từ thơ, truyện ngắn đến kịch bản văn học, tản văn, báo chí…

“Tình yêu đã hong ấm và dìu dắt con người đi qua đại dịch”

Việt Văn (thực hiện) |

Tống Phước Bảo, bút danh Trúc Thiên, Hội viên Hội Nhà Văn TPHCM, đã có truyện ngắn, thơ, tản văn đăng trên nhiều báo lớn, đã nhận tặng thưởng Văn xuôi năm 2020 của Tạp chí Văn nghệ Quân đội, Giải nhất cuộc thi truyện ngắn “Một nửa làm đầy thế giới” - NXB Văn hóa Văn nghệ 2019, Giải nhất cuộc thi tạp bút “Thành phố tôi yêu” - Báo Thanh Niên 2020, Giải nhất cuộc thi tạp bút “Quê nhà dấu yêu” - Báo Áo Trắng 2020, Giải Ba cuộc thi “Kí ức Tết” - Báo Dân Việt 2020…