Vượt sông, băng núi… tới trường
Những ngày đầu tháng 9, PV Báo Lao Động có mặt tại trường Tiểu học Chiềng Công, xã Chiềng Công, huyện Mường La, tỉnh Sơn La, nơi có gần 900 em học sinh dân tộc Mông và La Ha theo học.
Để đến được đây, PV phải đi phà qua sông Đà, vượt con đường dốc ngược, lởm chởm đá tai mèo chừng 10 Km.
Nhìn một bên núi, một bên là vực thẳm, đường đi khúc khuỷu, cheo leo mới thấu hiểu sự vất vả mà các thầy cô phải trải qua để “cõng chữ lên non”.
Cô Đặng Thị Thanh Tâm – Phó Hiệu trưởng nhà trường kể, khó khăn lớn nhất ngoài đường xá cách trở, điều kiện vật chất thiếu thốn là sự bất đồng ngôn ngữ, gây khó trong giao tiếp và giảng dạy.
Ngoài điểm trường trung tâm xã, có 15 điểm trường ở 17 bản, đi lại rất khó khăn vì toàn đường rừng. Điểm trường gần như Kéo Hỏm cũng cách 5 km, như Hán Cá Thệnh thì tới hơn 30 km.
Hôm trời nắng thì gập ghềnh, trời mưa lại trơn trượt… nên các thầy cô cắm bản thường xuyên phải đối diện sự hiểm nguy rình rập.
“Ở đây, cô giáo vừa là thầy, là mẹ, là bạn, là bác sĩ… của học sinh. Phụ huynh ít khi quan tâm tới việc học con trẻ. Cuộc sống quá khó khăn, cái ăn không đủ nghĩ gì đến chuyện học hành” – cô Tâm chia sẻ.
Theo cô Tâm, các thầy cô phải thường xuyên vận động phụ huynh cho con em đến trường, có trường hợp khi đến nhà vận động, còn bị phụ huynh vác dao ra dọa chém...
Để học trò đến lớp, thầy cô tự bỏ tiền cá nhân mua sách vở, đồ dùng học tập, đồ chơi, bánh kẹo… phát cho các em vào thứ 6 hàng tuần, tạo tâm lí “yêu trường, mến lớp” cho các em tích cực đi học.
Em Vàng A Chử - học sinh lớp 3A - kể bập bẹ bằng tiếng Việt, em ở bản Vi Lay, hàng ngày em đi bộ đến trường, em rất thích đến lớp vì được học chữ, được ăn cơm có thịt, ăn bánh kẹo… Em ước mơ trở thành nhà giáo như thầy cô.
Yêu nghề, thương trẻ để bám lớp
Là cô giáo mới về công tác tại trường, cô Lê Thị Nga (24 tuổi) tâm sự - “ám ảnh” nhất là cung đường đi lại, toàn dốc đá tai mèo, cheo leo, tưởng chừng ngã bất kì lúc nào. Nhiều hôm mưa bão, đường xá bị chia cắt, phải ngủ lại bản cả tháng là chuyện thường.
Do không quen nguồn nước, thời tiết lạnh nên nhiều thầy cô mới về bị ốm cả tuần. Hằng ngày, họ phải dậy lúc 5h sáng để chuẩn bị lên lớp. Ở nơi heo hút này, nỗi nhớ nhà luôn túc trực, vì yêu nghề, thương trẻ mới đủ dũng cảm, tình nguyện lên đây công tác.
“Tuy còn nhiều khó khăn, các thầy cô luôn động viên nhau cố gắng khắc phục. Đặc biệt, là sự quan tâm của chính quyền địa phương cũng như ban lãnh đạo nhà trường tạo điều kiện giúp đỡ để chúng em yên tâm công tác.
Những người đi trước như cô Tâm (Phó Hiệu trưởng) dù đã 50 tuổi nhưng vẫn nhiệt huyết cống hiến. Là tấm gương cho thế hệ trẻ như em học hỏi, tạo động lực cho chúng em bám trường, bám lớp, truyền đạt kiến thức cho học sinh vùng cao” – cô Nga bộc bạch.
Thầy Đỗ Đức Tĩnh - Hiệu trưởng trường Tiểu học Chiềng Công cho biết, năm học 2022 - 2023, nhà trường có 860 học sinh, trong đó có 450 học sinh trong chế độ bán trú. Cơ sở vật chất cơ bản đảm bảo, đáp ứng công tác dạy và học.
“Là giáo viên vùng cao thì có muôn vàn nỗi trăn trở… nhưng có một mong muốn hiện tại của nhà trường là hiện 450 khay thức ăn cho sinh bán trú đa phần làm bằng nhựa, không đảm bảo vệ sinh. Nhà trường rất mong được các nhà hảo tâm, cơ quan, đơn vị… quan tâm chia sẻ, tài trợ đổi sang bằng khay inox cho hợp vệ sinh, đảm bảo sức khỏe để các em đến trường” – Thầy Tĩnh chia sẻ.
Chiềng Công là xã vùng 3 (vùng đặc biệt khó khăn), cách trung tâm huyện Mường La (Sơn La) 42 km. Cả xã có 1078 hộ, nhưng có tới 600 hộ nghèo và cận nghèo; chủ yếu là người Mông và La Ha sinh sống, kinh tế dựa vào làm nương rẫy, trồng táo mèo nên đời sống cực kì khó khăn... - ông Mùa A Lụ - Chủ tịch UBND xã Chiềng Công thông tin.