Nếu không thay đổi, Việt Nam có thể dần đánh mất lợi thế cạnh tranh. Trao đổi với phóng viên, TS Võ Trí Thành - chuyên gia kinh tế cho biết: “Cách đây 7-10 năm việc đảm bảo các tiêu chuẩn về môi trường trong sản xuất của Bangladesh kém Việt Nam, thế nhưng hiện nay ngành dệt may của Bangladesh đáp ứng tiêu chuẩn ESG tốt hơn Việt Nam. Trong giai đoạn khó khăn nay, dệt may của Bangladesh vẫn tốt trong khi tại Việt Nam đơn hàng giảm 30%”.
Bộ tiêu chuẩn ESG (Environmental - Social - Governance) là một bộ tiêu chuẩn đo lường những yếu tố liên quan đến hoạt động phát triển bền vững của một doanh nghiệp bao gồm các tiêu chí về môi trường, xã hội và quản trị doanh nghiệp.
Việt Nam là một trong những quốc gia xuất khẩu dệt may hàng đầu thế giới. Câu chuyện cần "xanh hóa" dệt may, phát triển bền vững là yếu tố bắt buộc để cạnh tranh.
Hiện ngành dệt may xuất khẩu của Việt Nam đang gặp nhiều khó khăn. Ông Trương Văn Cẩm - Phó Chủ tịch kiêm Tổng Thư ký Hiệp hội Dệt may Việt Nam (VITAS) - cho biết: “Từ cuối quý III/2022, đơn hàng của các doanh nghiệp dệt may giảm 15%, đơn giá giảm 20-30%, thậm chí 40-50%. Đó là những điều trước đây chưa từng xảy ra. Ngoài ra, sau khi COVID-19 hạ nhiệt, đơn hàng tập trung rất lớn nên sản xuất ổn định, sản lượng lớn. Nhưng khi thế giới xuất hiện biến động thì hàng hoá không tiêu thụ được, lượng hàng tồn kho lên tới khoảng 25%. Khó khăn này kéo dài sang năm 2023, các doanh nghiệp phá sản, giải thể rất lớn, cao hơn số doanh nghiệp trở lại hoạt động”.
Ông Trương Văn Cẩm cho biết, các quy chuẩn và đánh giá sự phát triển bền vững của doanh nghiệp ngày càng cao dựa trên mức độ tuân thủ của các doanh nghiệp về trách nhiệm đối với người lao động, môi trường, xã hội và người tiêu dùng toàn cầu trước khi các sản phẩm được đưa ra tiêu thụ trên thị trường.
Tại COP26, Việt Nam đã cam kết đưa mức phát thải ròng về “0” vào năm 2050. Trong quá trình phát triển, Việt Nam dựa nhiều vào khai thác tài nguyên, xuất khẩu nguyên liệu thô trong nước (than, dầu, thép). Kể từ năm 2011 đến nay, Việt Nam đang chuyển dần từ nền kinh tế nâu sang nền kinh tế xanh trong chiến lược phát triển dài hạn quốc gia.
Việc định hướng phát triển nguồn năng lượng tái tạo nhằm giúp kiểm soát mức phát thải khí nhà kính từ sản xuất điện đạt khoảng 204-254 triệu tấn năm 2030 và còn khoảng 27-31 triệu tấn vào năm 2050.
Kết quả này nhằm hướng tới đạt mức phát thải đỉnh không quá 170 triệu tấn vào năm 2030 với điều kiện các cam kết theo JETP.
Việt Nam phấn đấu đến năm 2030 có 50% các tòa nhà công sở và 50% nhà dân sử dụng điện mặt trời mái nhà tự sản, tự tiêu (phục vụ tiêu thụ tại chỗ, không bán điện vào hệ thống điện quốc gia).