Chuyện xảy ra đã 3 năm, nhưng với chị Đào Thị Hoa (xóm Vạn Đông, Diễn Vạn) vẫn còn như mới hôm qua.
“Hôm đó, mẹ tôi cho con tôi ăn cháo. Cháu mới hơn một tuổi nên bón rất vất vả. Bất ngờ cháu bị sặc, nghẹt thở, toàn thân tím tái. Cả nhà cuống lên, tất tả bồng sang Trạm Y tế xã....”, chị Hoa kể.
“Lúc chúng tôi tiếp nhận, cháu đã mềm nhũn, tôi và điều dưỡng Trần Văn Vượng khẩn trương cấp cứu. Anh Vượng thì dùng miệng hút cháo trong miệng, mũi cháu bé, tôi thì bế cháu và vỗ lưng. Thao tác một lúc thì cháu bé thở được, khóc ré lên. Ai nấy mừng rơi nước mắt”, y tá Nguyễn Thị Diên nhớ lại.
“Lúc đó cả nhà mừng cuống lên, lo dỗ cháu rồi bồng cháu về, quên cả cảm ơn bác sĩ đã sinh cháu lần thứ hai”, chị Hoa bẽn lẽn. Nghe kể chuyện cũ, y tá Diên cười: “Ơn huệ gì, nhiệm vụ của bọn em là cứu người, cứu dân mà”.
Chuyện cán bộ, bác sĩ Trạm Y tế Diễn Vạn cứu người, cứu dân thì có kể cả ngày cũng không hết. “Nhiều ca bệnh đột quỵ nặng, được Trạm cấp cứu kịp thời, lưu lại để theo dõi. Sau thấy có tiến triển tốt, người nhà bệnh nhân có nguyện vọng được điều trị tại Trạm, chúng tôi đã điều trị thành công. Còn bác sĩ nửa đêm đội mưa gió, buông bát đũa đi cấp cứu bệnh nhân là chuyện thường ngày”, bác sĩ - thầy thuốc ưu tú Trần Đình Thông, Trạm trưởng cho biết.
Chị Vũ Thị Hiền (33 tuổi, xóm Đồng Én, Diễn Vạn) nói trong lúc bác sĩ đang khám bệnh cho đứa con 3 tuổi của chị: “Cả ba đứa con tôi đều sinh tại trạm y tế xã. Bác sĩ ở đây chu đáo, thương dân lắm”.
Chị Nguyễn Thị Đào (42 tuổi, xóm Trung Hậu) góp chuyện: “Không chỉ Diễn Vạn mà dân các xã xung quanh như Diễn Bích, Diễn Kỷ, Diễn Hải, Diễn Hồng... khi tai nạn, đau ốm cũng tìm về đây”.
Tôi hỏi đùa: “Thế có phải đưa phong bì cho bác sĩ không?”. Các chị đều xua tay: “Làm gì có, chú nói rứa nghe được bác sĩ buồn”.
“Trái ngọt” của xã hội hóa
Đến Trạm Y tế Diễn Vạn, điều khiến nhiều người ngạc nhiên là cơ ngơi đồ sộ, khang trang. Tọa lạc trên khuôn viên 4000 m2, với 3 nhà kiên cố bố trí theo hình chữ U, gồm 18 phòng 12 giường bệnh và các công trình phụ trợ. Trạm hiện có phòng xét nghiệm đủ tiêu chuẩn và một máy siêu âm chẩn đoán số hoá, một máy chụp X quang, máy rửa phim tự động, máy thở ôxy, nồi hấp sấy tiệt trùng...
Bên cạnh đó là vườn thuốc nam hơn 1.000 m2 với 50 loại cây thuốc. Không ai hình dung nổi vào năm 1981, trên mảnh đất này, cơ ngơi của Trạm chỉ là một căn nhà với 4 phòng cũ nát, không có bờ rào, trang thiết bị vỏn vẹn 4 cái giường không đủ nan, một bộ kim tiêm nhựa, một cái panh...
“Tất cả đều do chúng tôi tự thân vận động, chứ ngồi trông chờ vào các trang thiết bị được cấp theo kế hoạch thì ăn thua gì”, BS Trần Đình Thông kể.
“Đầu tiên là phải tự lực cánh sinh. Chưa xây được bờ rào, tôi cùng anh chị em trong trạm trồng cây phi lao, cắt tỉa để tạo bờ rào xanh. Trang thiết bị y tế cần kíp, chưa được cấp thì tôi tự bỏ tiền ra mua về phục vụ bà con cái đã. Còn kiếm được tiền bao nhiêu thì cứ mua sắm dần dần. Căn nhà cấp 4 cũ nát quá, chúng tôi đề xuất địa phương cho xây dựng thêm một căn nhà cấp 4 năm gian nữa, để có chỗ khám, điều trị”.
|
Người đến khám chữa bệnh ngày một đông, do đó nguồn thu của trạm cũng tăng lên, vừa có điều kiện tái đầu tư vừa nâng cao đời sống cho cán bộ, nhân viên. Các doanh nghiệp, mạnh thường quân “nghe tiếng” cũng tìm đến. Năm 2012, Ngân hàng Vietinbank đã tài trợ cho Trạm công trình nhà đa chức năng trị giá 4,7 tỉ đồng. Nhiều vật dụng trong trạm như bàn ghế, giường tủ, quạt điện, máy ôxy... đều có từ nguồn tài trợ, quà tặng.
Tuy nhiên, chỉ dừng lại ở phương diện vật chất thì chưa thấy hết hiệu quả của công tác xã hội hóa y tế ở đây. Từ một xã ven biển hầu như dân không có nhà vệ sinh, Diễn Vạn là địa phương đi đầu trong phong trào xây dựng các công trình nhà vệ sinh, giếng nước, nhà tắm.
(Còn tiếp)
Kỳ cuối: Gặp bác sĩ chọn trạm y tế xã để lập nghiệp thay vì bệnh viện lớn
xem thêm
- Quan hệ Việt - Mỹ: “Việt Nam là một đất nước chứ không phải một cuộc chiến tranh”
- Hiền nhân mặc áo blue trắng
- Thổ Châu - Cuộc chiến giữa trùng khơi: Không được phép lãng quên
- Thổ Châu đau đáu câu hỏi 40 năm
- Duyên nghĩa vợ chồng nhờ nhà không cửa
- Góc khuất cạnh Tháp Rùa
- Angola - ác mộng đổi đời: Không bỏ mạng cũng tật nguyền
- Tướng Công an khóc...