“Mẹ tôi đi rồi, chuyến xe còn chưa kịp đưa mẹ về nhà. Mẹ không chờ để được gặp bố”, anh Nguyễn Ngọc Anh - con trai bà nghẹn ngào.
Buổi sáng tại ngôi nhà số 8, ngõ 1096 Đường Láng (Đống Đa, Hà Nội) lặng lẽ hơn. Nhiều sinh viên khi đi qua đều đi chậm hoặc dừng hẳn lại ngoái nhìn vào phía trong. Một số người hỏi han tình hình rồi quay ra với khuôn mặt buồn rười rượi, có người đưa tay lau vội dòng nước mắt lăn trên má. Tất cả dường như chưa tin vào sự thật là bà chủ trọ tốt bụng, vui tính đã qua đời.
Sáng nay (5h05), chuyến xe chở bà đã về đến Hà Nội, sau đó được đưa đến nhà tang lễ Bệnh viện Quân y 354 để cử hành lễ truy điệu vào ngày mai.
Chia sẻ với PV, anh Quốc Anh - người thuê trọ nhà bà Nguyễn Thị Đỏ - xúc động: “Tôi không dám tin mẹ đã ra đi. Hơn 6 năm thuê trọ ở đây, tôi được mẹ đối xử như con cháu trong gia đình. Chuyện vui buồn gì tôi đều chia sẻ với mẹ. Mẹ lắng nghe, cho tôi lời khuyên bổ ích”.
Anh Quốc Anh nói thêm, sĩ tử lên Hà Nội thi đại học, còn phòng là bà đều cho sinh viên ở miễn phí. Bà Đỏ nuôi ăn, thậm chí bà còn cho sinh viên nghèo thêm tiền để đi lại.
“Mẹ vui tính, mẹ cùng sinh viên trong xóm trọ tổ chức ăn uống vào những dịp lễ như Quốc tế Phụ nữ, Phụ nữ Việt Nam, Noel... Mẹ hát cho mọi người nghe, rủ mọi người lên phố ăn uống, đi phượt đêm ở Hà Nội, cắm trại ở ven đô…”, Quốc Anh bộc bạch.
Anh Long - một thành viên trong xóm trọ - cho hay, nhiều cặp đôi trong xóm nên duyên vợ chồng vì được bà Nguyễn Thị Đỏ vun vén, trong đó có trường hợp của anh.
Người đàn ông này kể, thời gian ở trọ, anh quen cô bạn cùng xóm, nhờ sự vun vén, giúp đỡ của bà, hai người đã nên duyên vợ chồng.
“Tôi rất biết ơn bác, cảm ơn bác vì tất cả tình thương, sự động viên, khích lệ dành cho suốt những năm qua. Tôi không thể tin được rằng giờ đã không còn hình dáng bác”.
Chị Nguyễn Tuyết Lan - cháu bà Nguyễn Thị Đỏ - xúc động: “Tôi và mọi người trong nhà biết tin cô bị ốm nặng từ hôm kia (8.10), đau xót lắm. Với gia đình, cô là một người tuyệt vời, rất mực yêu thương con cháu, ai có việc gì cũng giúp đỡ và sẵn sàng tâm sự khi cần thiết".
Bà Trần Thị Hồi (SN 1955) - bạn chơi thân từ nhỏ với bà chủ trọ tốt bụng - cũng không giấu nổi nỗi tiếc thương: “Khi biết tin dữ này, bản thân tôi rụng rời. Một con người rất thẳng tính, yêu ghét rõ ràng. Chị ấy hơn tôi 6 tuổi nhưng hai người chơi với nhau rất vui vẻ.
Chị ấy sống tình cảm, biết trước biết sau và tôn trọng bạn bè. Ai chơi với chị một cách chân thành đều có thể cảm nhận được tình cảm chân tình ấy”.