Đèo Lò Xo dài hơn 40km nối địa phận Kon Tum và tỉnh Quảng Nam là một trong những cung đường đèo dài, dốc, tiềm ẩn nguy hiểm cao ở Tây Nguyên. Hàng năm, hầu như đều có các vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng, thảm khốc khiến nhiều người thương vong xảy ra trên đèo.
Hiện nay, mặt đường đèo đoạn qua huyện Đắk Glei bị hư hỏng nặng, bê tông sụt lún, vỡ toác từng mảng lớn. Xe tải, xe khách di chuyển qua đèo tiềm ẩn nguy cơ tai nạn cao, mất lái, lao vào dốc núi, rơi xuống vực…
Đường đèo luôn tiềm ẩn tai nạn nhưng đơn vị có trách nhiệm duy tu, bảo trì đoạn tuyến này lại điều động nhân công chắp vá, sửa chữa theo kiểu thủ công, sơ sài. Theo ghi nhận của PV, tại các đoạn hư hỏng nặng, công nhân Công ty Cổ phần Quản lý và xây dựng Đường bộ Kon Tum chở theo nhựa đường, dùng cuốc, xẻng để lấp ổ gà, ổ voi.
Không có các dụng cụ chuyên dụng như: máy đầm, máy khoan cắt bê tông, giữa trời nắng, các công nhân xúc từng xẻng nhựa đường để vá ổ gà, sau đó dùng chân… đạp lớp nhựa lại cho khô cứng. Hết ổ gà này, nhóm công nhân 4-5 người lại di chuyển đến vị trí khác, chắp vá sơ sài tương tự.
Tài xế Nguyễn Văn Hải - lái xe khách tuyến Kon Tum đi Đà Nẵng cho biết: “Ai cũng biết đường đèo Lò Xo nguy hiểm, nhưng cách vá đường kiểu thủ công càng làm cho đường nhanh hư hơn, gián tiếp gây ra tai nạn. Giữa lớp nhựa đường và bê tông là hai chất liệu khác nhau, không thể có kết dính. Khi vá ổ gà lạc hậu, thiếu trách nhiệm như vậy thì đường càng thêm xói lở”.
Tương tự, tài xế Trần Dương Hậu - lái xe tải chở xăng dầu Quảng Ngãi đi Gia Lai bức xúc: “Vá đường phải khoan cắt lớp bê tông, rồi mới tiến hành rải thảm, cho xe lu lèn chặt mới đúng quy trình kỹ thuật, đảm bảo chất lượng nền đường. Thi công cẩu thả, sơ sài trên đèo Lò Xo, chỉ cần trận mưa kết hợp với phương tiện lưu thông thì lớp nhựa đường đắp lên sẽ bong ra, việc sửa đường hầu như tốn kém chi phí nhưng không có tác dụng”.
Ngày 8.5, trao đổi với Báo Lao Động, đại diện Công ty Cổ phần Quản lý và xây dựng Đường bộ Kon Tum phân bua: “Việc nhân công vá đường thủ công là để đảm bảo tạm thời cho phương tiện qua lại trên đèo, không phải là dự án công trình. Mặc dù kinh phí duy tu, bảo trì còn hạn hẹp nhưng không có chuyện kinh phí bảo trì hàng năm của đoạn đèo Lò Xo là 30-40 tỉ đồng.
Về giải pháp lâu dài thì cần xin thêm nguồn kinh phí từ ngân sách Nhà nước để bóc hoàn toàn lớp bê tông bị hư hỏng, thảm lại mới hoàn toàn đoạn tuyến”.