Bệnh do vectơ truyền
Muỗi, ve và bọ chét là trung gian mang virus, vi khuẩn. Động vật nguyên sinh gây bệnh, có thể truyền từ vật chủ này (ví dụ: muỗi) sang vật chủ khác (ví dụ: người hoặc động vật). Nhiệt độ đóng một vai trò quan trọng trong sự lây lan của vectơ và bệnh do vectơ truyền. Điều kiện ấm hơn dẫn đến sự sao chép nhanh hơn của một số loại virus và vectơ, tăng tốc độ lây truyền.
Nhiễm trùng do ve sẽ gây ra bệnh Lyme, sốt phát ban rickettsia, bệnh sốt thỏ. Nhiễm trùng do muỗi truyền gây bệnh sốt rét, sốt xuất huyết, virus Zika. Nhiễm trùng do bọ chét, tỉ lệ mắc bệnh dịch hạch có khả năng tăng lên khi khí hậu ấm hơn.
Bệnh lây qua đường nước
Mưa lớn và lũ lụt được dự đoán sẽ tăng lên cùng với biến đổi khí hậu, những điều này thường dẫn đến sự bùng phát dịch bệnh. Nguồn nước ngày càng bị ô nhiễm hơn do lũ lụt hoặc bị tù đọng trong hạn hán. Lũ lụt cũng khiến dịch bệnh lây lan khi mọi người di chuyển hàng loạt để đến vùng đất khô ráo.
Các yếu tố khí hậu đóng vai trò quan trọng trong việc bùng phát các bệnh truyền qua nước. Nhiễm trùng do vi khuẩn gây nhiễm Escherichia coli, Campylobacter, Leptospira, sốt thương hàn và tả. Nhiễm trùng do ký sinh trùng như Toxoplasma, Cyptosporidium. Các loại virus như viêm gan A, E, norovirus, bại liệt. Nhiễm trùng do nhiễm giun sán như sán máng.
Bệnh lây qua thực phẩm
Lũ lụt và hạn hán có thể dẫn đến tình trạng thiếu nước sạch đặc biệt là ở các quốc gia nghèo tài nguyên. Nước ấm hơn do nhiệt độ tăng có thể gây bùng phát dịch bệnh do động vật có vỏ gây ra, chẳng hạn như tả biển.
Sự gia tăng nhiệt độ và độ ẩm làm cho thực phẩm bị thối rữa, do đó làm tăng độc tố nấm mốc. Chất độc này cũng có thể gây bệnh bằng cách thâm nhập vào da. Các độc tố nấm mốc khác có liên quan đến kích ứng da và phát ban.
Phycotoxin là độc tố tự nhiên mạnh được sản xuất bởi một số loài tảo biển và vi khuẩn lam. Hải sản có thể bị nhiễm độc tố phycotoxin với số lượng lớn.
Tiếp xúc với tia cực tím
Mức bức xạ tia cực tím đo được phần lớn không phụ thuộc vào nhiệt độ và độ ẩm. Tuy nhiên, nhiệt độ ngoài trời cao hơn có thể dẫn đến việc mọi người mặc ít quần áo hơn và dành thời gian ở ngoài trời lâu hơn, làm tăng khả năng tiếp xúc của da với bức xạ UV.
Những tác động có hại khi tiếp xúc tia cực tím bao gồm: cháy nắng, lão hóa da, ung thư da, viêm da. Viêm da tiếp xúc trở nên phổ biến hơn và nghiêm trọng hơn khi nhiệt độ môi trường cao hơn. Tỉ lệ viêm da cơ địa có thể bị ảnh hưởng bởi sự thay đổi của các chất gây dị ứng trong không khí như mạt bụi, mạt nhà.
Nhiệt độ cao hơn gây ra nhiều chứng hăm kẽ hơn, đặc biệt ở người béo phì và tiểu đường. Tăng tiết mồ hôi gây rôm sảy và bệnh da liễu dạng gai. Môi trường nóng cũng có thể gây bùng phát bệnh trứng cá đỏ, nổi mề đay cholinergic và nổi mề đay do nhiệt.