Trước đó, Công ty cổ phần Cải thiện môi trường Nhật Việt có công văn gửi UBND TPHCM về đề xuất thay thế các trạm xử lý nước thải dọc tuyến kênh Nhiêu Lộc - Thị Nghè và rạch Xuyên Tâm bằng thiết bị xử lý nước theo công nghệ Nano-Bioreactor đang áp dụng tại sông Tô Lịch (Hà Nội).
Sau khi tham khảo thông tin và tài liệu do Công ty Nhật Việt cung cấp, Sở Tài nguyên và Môi trường TPHCM đánh giá, nhận xét ban đầu về khả năng phân hủy bùn và các chất ô nhiễm, khả năng cung cấp oxy của công nghệ Nano-Bioreactor.
Về khả năng phân hủy bùn, Sở Tài nguyên và Môi trường cho rằng lớp bùn được làm sạch trong quá trình sục khí sẽ phụ thuộc vào kết cấu thiết bị, bán kính ảnh hưởng. Lớp bùn sau khi làm sạch có khả năng trôi đi và tái trở thành bùn kỵ khí tại khu vực khác. Bởi vậy, để cải tạo lớp bùn này của mỗi con kênh, rạch cần đặt nhiều thiết bị từ đầu đến cuối nguồn nước.
Sở cũng nhận định, thiết bị của Công ty Nhật Việt chỉ là máy sục khí đơn thuần, để có khả năng phân hủy nước cần thiết kế thêm máy sục ozone tốn rất nhiều năng lượng.
Sở Tài nguyên và Môi trường TPHCM cho rằng, đối với nước kênh rạch là dòng nước luân chuyển nên rất khó đánh giá hiệu quả xử lý của thiết bị Nano-Bioreactor. Chưa kể nếu không kiểm soát tốt nguồn thải vào kênh, khả năng tái ô nhiễm sau khu vực đặt thiết bị là rất cao.
Một yếu tố nữa mà công nghệ của Công ty Nhật Việt chưa đáp ứng là thời gian xử lý, phục hồi cần 2 - 3 tháng trong khi nước thải ra hàng ngày. Chưa kể hàm lượng các chất dinh dưỡng (Ni tơ và phốt pho) vốn có nhiều trong nước thải, nhất là nước thải sinh hoạt thì công nghệ này chưa có hướng xử lý.
Sở Tài nguyên và Môi trường TPHCM cho biết hiện Hà Nội đang tiến hành thử nghiệm công nghệ này ở một đoạn sông Tô Lịch với thời gian 2 tháng và đang được theo dõi, lấy mẫu giám sát để đánh giá hiệu quả. Vì vậy cần chờ đợi kết quả thử nghiệm này với các số liệu cụ thể rồi mới tính chuyện áp dụng cho xử lý nước kênh rạch ở TPHCM.