Theo đại diện Cty Nhiệt điện Mông Dương, gần đây, do tiêu thụ tro, xỉ chậm nên lượng tro, xỉ ở bãi đổ thải hiện tại đã lên tới 1.702.237m3 trong khi năng lực của bãi chỉ là 2.250.000 m2. Với gần 540.000m3 còn lại, bãi thải chỉ có thể đủ chứa nhiều nhất là 8 tháng vận hành. Tuy nhiên, với thực trạng hiện nay cùng công nghệ xử lý thì bãi thải trên dự kiến sẽ quá tải sớm hơn nhiều.
Trước đó, vào tháng 8.2017, Cty Nhiệt điện Mông Dương cũng có văn bản gửi các cấp, ban, ngành kêu cứu khi chính bãi thải này rơi vào tình trạng tương tự: 8 tháng nữa sẽ đầy, khiến nhà máy có thể phải đóng cửa.
Trước tình hình đó, Cty Nhiệt điện Mông Dương đã đẩy nhanh tiến độ xin đất để làm bãi thải số 2 gần đó và được chấp thuận. Tuy nhiên, sau khi hoàn thiện bản quy hoạch, Cty này mới tham khảo ý kiến của Sở NNPTNT tỉnh Quảng Ninh thì được biết diện tích bãi thải số 2 nằm trong ranh giới rừng ngập mặn.
Dù đến nay đã điều chỉnh thu nhỏ lại, nhưng bãi thải số 2 vẫn “ăn” vào 1,5 ha rừng keo của dân và đặc biệt là 17,77 ha diện tích đất ngập nước mặn nằm trong ranh giới rừng phòng hộ chắn sóng của Quảng Ninh. Khu vực này cũng khá nhạy cảm do nằm bên bờ vịnh Bái Tử Long.
Trả lời Lao Động, ông Nguyễn Hữu Giang – Giám đốc Sở NNPTNT tỉnh Quảng Ninh - khẳng định, Cty muốn xin làm bãi thải ở đâu thì làm nhưng không được động vào khu vực đã có cây rừng ngập mặn. Trong trường hợp xin phần diện tích chưa có rừng thì cam kết và có hướng xử lý để không ảnh hưởng tới nguồn nước và rừng tự nhiên.
“Tuy nhiên, trước hết phải điều chỉnh, đưa diện tích đó ra khỏi khu vực rừng ngập mặn phòng hộ. Vấn đề này phải xin ý kiến của Hội đồng Nhân dân tỉnh Quảng Ninh” – ông Giang cho biết.
Một điểm rắc rối nữa là toàn bộ 17,77ha diện tích đất ngập nước mặn hiện được cấp trùng cho Cty TNHH Đầu tư Quảng Ninh và các hộ nuôi trồng thủy sản.