Chị Nông Thị Bảy (công nhân một công ty điện tử tại Bắc Giang) cho biết, đã bước sang tháng thứ 2 chị phải tạm nghỉ ở nhà vì thiếu việc làm. Chị Bảy năm nay đã 40 tuổi, kiếm việc khác khá khó khăn, nên vẫn quyết định vẫn sẽ gắn bó với công ty.
“Tháng 5.2023, tôi chỉ có 8 ngày công, tổng thu nhập được hơn 6 triệu đồng. Tháng 6 này tôi chưa đi làm ngày nào, không biết sẽ được bao nhiêu. Nhưng theo tính toán của tôi, có lẽ số tiền chỉ được hơn 2 triệu đồng. Tôi chưa biết khi nào công ty gọi đi làm trở lại” - chị Bảy than thở.
Khi công ty nhiều việc, chị Bảy được đi tăng ca; 1 tháng làm 1 ngày chủ nhật. Có tháng, tổng thu nhập của chị được hơn 12 triệu đồng.
Tạm thời “thất nghiệp”, chị Bảy quyết định về quê ở huyện Lục Ngạn, chờ khi công ty gọi đi làm trở lại. “Về quê nhưng tôi vẫn không trả phòng trọ. Hai tháng 5, 6, tôi vẫn phải trả tiền thuê dù không ở. Xót tiền nhưng tôi không dám trả phòng trọ, vì phòng khi công ty gọi lên làm còn có chỗ ở ngay. Lúc đó đi tìm phòng mới sẽ rất khó khăn. Hơn nữa, tôi còn rất nhiều đồ đạc trong phòng” - nữ công nhân chia sẻ.
Tại khu trọ thuộc thôn Nhuế, xã Kim Chung, huyện Đông Anh, Hà Nội, một căn phòng trọ cửa đóng im ỉm do người thuê đã tạm thời về quê. Hàng xóm của người này cho biết, người thuê trọ là nữ, tên là M. Hai tháng gần đây do công ty không có việc, chị M phải nghỉ ở nhà.
Chị M làm công nhân một Cty thuộc Khu công nghiệp Thăng Long gần đó. “Thời gian gần đây, công ty rơi vào tình trạng ít việc. Năm 2022, tôi phải nghỉ làm mất 2, 3 tháng. Năm nay, sau Tết 1 tháng tôi mới lên làm. Làm được gần 1 tháng thì lại tạm nghỉ do công ty ít việc” - qua điện thoại, chị M cho hay.
Theo tính toán của chị M, nếu ở lại Hà Nội trong lúc tạm nghỉ việc, chị sẽ không đủ tiền để trang trải sinh hoạt. Về quê, dù sao có sẵn hạt gạo, ngọn rau, không quá tốn kém chi phí sinh hoạt hàng ngày. Vì vậy, chị quyết định tạm hồi hương. Gần 2 tháng nay, dù không ở phòng trọ nhưng nữ công nhân này vẫn phải trả tiền thuê với giá gần 1 triệu đồng/tháng.
“Mặc dù rất xót tiền thuê hàng tháng, nhưng tôi không dám trả hẳn phòng trọ. Đồ đạc của tôi rất nhiều, nếu phải chuyển về quê thì rất vất vả. Rồi khi công ty có việc trở lại, chẳng lẽ lại phải chở đồ đạc lên, thuê phòng trọ mới? Vì vậy, tôi đành “bấm bụng” trả tiền.
Hiện nay, dù chi tiêu dè sẻn, chị đã phải dùng làm đến khoản tiết kiệm. “Tôi đang rất mong công ty có việc ổn định để tôi lên Hà Nội đi làm trở lại, có thu nhập trang trải cho cuộc sống” - chị M chia sẻ.