Virus từ người bệnh có thể được phát hiện ngoài môi trường, trên một bề mặt nào đó vài ngày nhưng không có nghĩa là nó vẫn còn có khả năng lây nhiễm, Straits Times dẫn lời các chuyên gia.
Điều này là bởi vì hầu hết các phương pháp phát hiện đang thu thập sự hiện diện của vật liệu di truyền của virus - vốn có thể tồn tại nhiều ngày cho dù cấu trúc của virus đã bị phá vỡ.
Để lây nhiễm cho vật chủ như lây nhiễm cho người, virus cần có một cấu trúc nguyên vẹn, Giáo sư Wang Linfa - Giám đốc chương trình bệnh truyền nhiễm mới xuất hiện tại trường y Duke-NUS, Singapore cho biết.
"Hiện nay, cách duy nhất chúng tôi có thể phát hiện (sự hiện diện của virus) là thông qua vật liệu axit nucleic của virus. Và điều này có thể có hoặc có thể không mang nghĩa là chúng ta phát hiện được virus sống" - ông chia sẻ với Straits Times.
Theo ông, điều này cho thấy tầm quan trọng của giữ vệ sinh bởi các chất khử trùng và xà phòng có thể loại bỏ những virus sống có khả năng lây nhiễm.
Tờ báo của Singapore cho hay, quan điểm của chuyên gia này đã làm rõ một nghiên cứu của Trung tâm kiểm soát và phòng ngừa dịch bệnh Mỹ (CDC) công bố hôm 23.3.
Trong nghiên cứu, CDC nói rằng, vật liệu di truyền của virus SARS-CoV-2 có thể được phát hiện thấy trên các bề mặt trong cabin của tàu du lịch trong thời gian 17 ngày sau khi các cabin này để trống và chưa được khử trùng.
Tương tự giáo sư Wang, Tiến sĩ Michael Mina - bác sĩ, phó giáo sư về Miễn dịch học và Bệnh truyền nhiễm tại Harvard T.H. Chan School of Public Health nêu trên Twitter rằng, nghiên cứu của CDC không cho thấy virus gây dịch COVID-19 có thể sống 17 ngày trên một bề mặt. "Nghiên cứu chỉ cho thấy rằng, ARN của virus có thể được phát hiện trong ít nhất 17 ngày" - ông lưu ý.
Tiến sĩ Mina nói thêm: "Điều đó giống như nói rằng, phát hiện ADN trên một mẩu tóc khi khám nghiệm tử thi có nghĩa là một người vẫn còn sống".