Chiếc ghế đã có người đặt vé

NHẬT LỆ |

Buổi trưa hôm ấy, dù rạp vắng vẻ, chàng trai bán vé vẫn khăng khăng không cho tôi chọn một chỗ ngẫu hứng vừa chỉ trên sơ đồ. Cuối cùng, tôi đành nhượng bộ anh chọn một vị trí khác.

Lát sau, thấy anh quay sang hỏi cô bạn đồng nghiệp: “Đã thấy ông ấy đến chưa?”. Cô gái lắc đầu ngơ ngác: “Lạ quá, hôm nay không hiểu sao chưa thấy ông xuất hiện. Lần nào đến rạp, ông cũng đều ngồi đúng cái chỗ ưa thích ấy cả”.

Bỗng dưng tôi chợt hiểu, cả hai người đó đều dành chiếc ghế trên cùng, trong góc cho vị khán giả xem phim trung thành nhất xuất hiện đều đều mỗi tuần.

“Có một thời gian ông ấy ngưng không đến, sau đó thì lại đến xem bình thường trở lại. Chẳng hiểu vì sao vị khách ngoài 60 tuổi đó lại mê xem phim đến thế. Phim gì cũng được, ông có thể xem đến vài lần không chán”, cô gái bắt chuyện với khách.

Thấy tôi có ý như muốn hỏi, cô cười, à thì sau lần đó, ông đến rạp, nét mặt đượm buồn, dáng đi chừng như cũng mệt mỏi hơn. Ông lặng lẽ trả tiền rồi chầm chậm bước vào trong. Phim tan, trong dòng người chộn rộn, bỗng cô sững sờ vì nhận ra vẻ mặt của ông như chẳng còn thần thái.

“Bác xem phim hài mà không vui sao?”, cô chủ động bắt chuyện khi cũng vừa hết ca. “Bà nhà tôi đi rồi cô ạ. Đi thật rồi. Giờ, tôi tới đây thì... cứ tới thôi” - ông đáp.

Cô gái chia buồn cùng ông. Rồi như không kìm được tò mò, cô lại hỏi: “Tụi cháu cứ thắc mắc cả những hôm mưa rét bác cũng đi mà không thấy ngại sao? Bác là người duy nhất thường xuyên đến rạp này đấy ạ”.

“Tôi muốn xem là để có chuyện về kể cho bà ấy vui. Nhà tôi nằm giường cũng đã lâu rồi, bệnh tim và khớp nên đi lại khó khăn. Chúng tôi không có con cái, nên chỉ có thể nhờ cô cháu gái bà nuôi từ nhỏ chăm sóc, trò chuyện cùng bà. Tôi cũng thường giúp nhà tôi việc này, việc nọ, nhưng mỗi lần thấy bà đau đớn thì không chịu nổi. Vậy là mỗi tuần, tôi ra rạp xem phim để có chuyện mới cho bà ấy, vừa là quên đi hoàn cảnh đáng buồn này”.

Cô không biết, thời trẻ, vợ ông rất mê phim ảnh và từng theo nghề diễn viên. Nhưng khi lấy ông thì đành bỏ nghề, mở quán nuôi một đàn cháu nội, ngoại. Trước đây, họ vẫn thường xem phim cùng nhau. Đó là những năm tháng yên bình nhất. Đến khi bà nằm một chỗ thì tuần nào cũng giục ông phải đi xem cho khuây khỏa”.

Kể xong câu chuyện, cô gái bỗng thở dài. Chết chưa phải là hết, biết đâu, bà ấy vẫn “đi theo ông” tới đây cùng xem phim. Có lẽ, ông không thể quên giấc mơ điện ảnh của bà. Cũng có thể, đó là cách giúp ông dịu bớt nỗi cô đơn khi không còn ai chia sẻ.

Vài năm sau nữa, tôi có dịp ghé qua rạp nọ. Chàng trai đã chuyển việc. Riêng cô gái thì vẫn còn ở đó và phụ trách quầy bán vé. Cô bảo, không còn thấy người đàn ông già đó đến xem phim, nhưng cô vẫn nhắc nhân viên để trống cái góc ghế quen thuộc ấy, và nếu có ai hỏi, cô bảo chỗ đó đã có người mua trước vé rồi.

NHẬT LỆ
TIN LIÊN QUAN

Những vết chim bay

HOÀNG VĂN MINH |

Ai bảo Huế không có mùa thu? Là bạn bè trên mạng hỏi, thật ra là khoe thế khi bất chợt một ngày, cả rú Chá - khu rừng ngập mặn duy nhất còn sót lại trên phá Tam Giang bỗng nhiên sắc vàng lồng lộng, đẹp xốn xang, mê man không thua kém gì những trời thu nức tiếng khác.

Phù phiếm lụa là

TUYỀN LINH |

Nhìn loạt ảnh 92 bị cáo vụ đường dây đánh bạc ngàn tỉ đứng trước vành móng ngựa, hai con mắt chị - một mụ chuyên thích ngắm, chạm vào những thứ lặt vặt phù phiếm làm từ đá, da, lông thú, tơ tằm, len cashmere… với thiết kế là những đường nét lạ lùng, lập tức hút vào hai tấm khăn quàng của hai bị cáo nữ đứng ngay hàng đầu.

Tưởng nhớ một tên ngày

Ngô Mai Phong |

Ngày cuối tuần tháng 11, bỗng dưng tôi nhận được cú phôn mời đánh chén.

Người thành phố khác gì?

NHẬT LỆ |

“Một góc nhỏ trồng rau cho nhà dùng, góc rộng kia dành để phun thuốc và mang ra chợ. Nhà của ba em đủ sức cung cấp rau sạch cho bọn em ở trên thành phố” - cô bạn cười đắc ý.

Em yêu anh, anh yêu em

TUYỀN LINH |

“Nhà tắm trần truồng, điên cuồng cắn xé rồi… đắng chát - Đố bà là khi nào?”, nàng giúp việc lia giẻ lau nhà đẹp như đang đi… bài quyền, hỏi. Chị phì cười “Mày đùa nhả bà đấy ư. Bà đã tới cái tuổi duỗi song song bên nhau như hai người đồng chí rồi nhá. Hay là mày đố tục giảng thanh?”.

Hoài niệm Mátxcơva

Kỳ Quan |

Tôi đã có một mối tình ở Mátxcơva. Nhờ mối tình ấy mà tôi có 4 lần đến Thủ đô của quê hương Cách mạng Tháng Mười. Mối tình ở Mátxcơva sau đó đã trở thành “tình phụ”, nhưng tình yêu với Mátxcơva thì vẫn nguyên vẹn, tinh khôi như thuở ban đầu.

Khu nghỉ dưỡng ẩn mình giữa rừng thông tuyệt đẹp ở Mộc Châu

Chí Long |

Nằm ngay trung tâm khu du lịch quốc gia Mộc Châu, Phoenix Mộc Châu Resort được bao phủ bởi rừng thông hàng trăm năm tuổi, với không khí trong lành, mát mẻ tựa như Đà Lạt thu nhỏ giữa núi rừng Tây Bắc.

Khởi tố cựu Cục trưởng Cục đăng kiểm Việt Nam

Việt Dũng |

Mở rộng điều tra vụ án sai phạm tại các trung tâm đăng kiểm, cơ quan Cảnh sát điều tra Công an TPHCM vừa khởi tố thêm 5 bị can khác.

Những vết chim bay

HOÀNG VĂN MINH |

Ai bảo Huế không có mùa thu? Là bạn bè trên mạng hỏi, thật ra là khoe thế khi bất chợt một ngày, cả rú Chá - khu rừng ngập mặn duy nhất còn sót lại trên phá Tam Giang bỗng nhiên sắc vàng lồng lộng, đẹp xốn xang, mê man không thua kém gì những trời thu nức tiếng khác.

Phù phiếm lụa là

TUYỀN LINH |

Nhìn loạt ảnh 92 bị cáo vụ đường dây đánh bạc ngàn tỉ đứng trước vành móng ngựa, hai con mắt chị - một mụ chuyên thích ngắm, chạm vào những thứ lặt vặt phù phiếm làm từ đá, da, lông thú, tơ tằm, len cashmere… với thiết kế là những đường nét lạ lùng, lập tức hút vào hai tấm khăn quàng của hai bị cáo nữ đứng ngay hàng đầu.

Tưởng nhớ một tên ngày

Ngô Mai Phong |

Ngày cuối tuần tháng 11, bỗng dưng tôi nhận được cú phôn mời đánh chén.

Người thành phố khác gì?

NHẬT LỆ |

“Một góc nhỏ trồng rau cho nhà dùng, góc rộng kia dành để phun thuốc và mang ra chợ. Nhà của ba em đủ sức cung cấp rau sạch cho bọn em ở trên thành phố” - cô bạn cười đắc ý.

Em yêu anh, anh yêu em

TUYỀN LINH |

“Nhà tắm trần truồng, điên cuồng cắn xé rồi… đắng chát - Đố bà là khi nào?”, nàng giúp việc lia giẻ lau nhà đẹp như đang đi… bài quyền, hỏi. Chị phì cười “Mày đùa nhả bà đấy ư. Bà đã tới cái tuổi duỗi song song bên nhau như hai người đồng chí rồi nhá. Hay là mày đố tục giảng thanh?”.

Hoài niệm Mátxcơva

Kỳ Quan |

Tôi đã có một mối tình ở Mátxcơva. Nhờ mối tình ấy mà tôi có 4 lần đến Thủ đô của quê hương Cách mạng Tháng Mười. Mối tình ở Mátxcơva sau đó đã trở thành “tình phụ”, nhưng tình yêu với Mátxcơva thì vẫn nguyên vẹn, tinh khôi như thuở ban đầu.