Chuyện sạt lở tại Cà Mau không mới, bởi nó đã trở thành điểm nóng mỗi khi đến mùa mưa bão. Báo cáo với Thủ tướng Chính phủ, chính Chủ tịch UBND tỉnh Cà Mau Nguyễn Tiến Hải đưa ra con số rất cụ thể, rành mạch: Bờ biển Cà Mau dài 254km, có 90% bị sạt lở ở mức độ khác nhau, mỗi năm mất trên 500ha rừng, đe dọa nhiều cụm dân cư ven sông. Tuyến biển Tây, thuộc địa bàn huyện U Minh, Trần Văn Thời và Phú Tân sạt lở nghiêm trọng, dài 57km. Trong đó, 3 vị trí sạt lở nguy hiểm là đoạn bờ Bắc vàm Tiểu Dừa, đến bờ Bắc, Nam Hương Mai, kéo dài hàng chục kilômét.
Tuyến bờ biển Đông chưa xây dựng đê phòng hộ xuất hiện sạt lở nguy hiểm 48km. Trong đó sạt lở mức độ rất nguy hiểm hơn 24km; đoạn từ cửa biển Hố Gùi về phía cửa biển Ất Hạp (huyện Đầm Dơi) khoảng 14,5km. Tại 5 đoạn sạt lở trên, rừng phòng hộ bị sóng biển cuốn mất, bờ biển bị sạt lở và khoét sâu vào đất liền từ 50 đến 80m, với chiều dài khoảng 10km. Tổng cộng toàn tỉnh có 27 vị trí sạt lở ven sông nguy hiểm, với tổng chiều dài gần 40km. Trong đó, có tám vị trí xung yếu, ảnh hưởng trực tiếp đến khoảng hơn 1 nghìn hộ dân đang sinh sống, buôn bán và sản xuất. Nhu cầu di dời dân khỏi vùng sạt lở tại ba huyện Năm Căn, Ngọc Hiển, Đầm Dơi hơn 8 nghìn hộ. Cà Mau cũng kiến nghị Thủ tướng Chính phủ và các bộ, ngành Trung ương quan tâm hỗ trợ cho tỉnh hơn 826 tỉ đồng để thực hiện trước các công trình bức xúc.
Xem ra số liệu sạt lở, gây hại cho đời sống nhân dân trong vùng đã rõ ràng cụ thể, vậy rình rang thuê những chuyến trực thăng, chi phí rất tốn kém để khảo sát mặt đất, nhằm giải quyết vấn đề gì, trong khi kinh phí khắc phục đang xin trung ương hỗ trợ hàng trăm tỉ? Thậm chí chuyện khảo sát trên không hiện nay, nhiều nơi đã sử dụng vật thể bay (flycam) ghi hình rất hiệu quả, mà lại ít tốn kém, chưa nói những không ảnh vệ tinh có thể đọc được đến từng centimét trên mặt đất.