Từ câu chuyện buồn của “thần đồng” thế giới
William James Sidis, người có chỉ số IQ đạt gần 300 điểm, được ghi nhận là người có chỉ số thông minh cao nhất thế giới. Sidis sinh ngày 1.4.1898 trong một gia đình gốc Do Thái di cư từ Ukraine tới Mỹ.
Gia đình Sidis đều là những người sở hữu học vấn rất cao trong xã hội. Vì vậy, Sidis được dạy dỗ từ rất sớm. Bố mẹ ông có niềm tin vào chế độ nuôi dưỡng thiên tài theo kiểu gượng ép. Và thế là Sidis được nhồi nhét rất nhiều kiến thức từ thuở lọt lòng.
Mới 4 tháng tuổi, ông đã được dạy đánh vần. Lên 8 tuổi, ông tự học được 8 thứ ngôn ngữ bao gồm tiếng Latin, tiếng Hy Lạp, tiếng Pháp, tiếng Nga, tiếng Đức, tiếng Do Thái, tiếng Thổ Nhĩ Kỳ và tiếng Armenia. Ông đã có thể dễ dàng hoàn thành bài thi đầu vào của trường đại học danh tiếng nước Mỹ, Havard. Năm 11 tuổi, ông chính thức theo học ở trường đại học này và trở thành người trẻ tuổi nhất từng theo học tại Havard.
Do bị ép học quá nhiều nên ông rất “dị biệt” và chính sự dị biệt về lối sống và cách suy nghĩ đã khiến ông không thể hòa nhập được với cuộc sống. Không bạn bè, người yêu, cuộc sống luôn bị gia đình áp đặt, William trở nên cô độc.
Tháng 7.1944, William bị đột quỵ tại ngôi nhà nhỏ thuê ở Boston. Ông vĩnh viễn không bao giờ tỉnh lại. Thần đồng ngày nào, người sở hữu IQ cao nhất thế giới tạ thế ở tuổi 46. Cuộc đời buồn thảm của ông là bài học đau xót về việc ép con học quá nhiều và cách nuôi dạy thiếu tình cảm của bố mẹ ông.
Xin đừng ép trẻ học
Đối với mỗi đứa trẻ, tuổi thơ cần có nhiều niềm vui và kỷ niệm. Sau này khi chúng lớn lên, những lúc nghĩ về thời thơ ấu của mình, chúng sẽ cảm thấy rất hạnh phúc.
Vì vậy khi trẻ còn nhỏ, cha mẹ cần dành nhiều thời gian cho con cái hơn. Nếu trẻ bị ép học quá nhiều sẽ ảnh hưởng rất lớn đến mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái. Điều này sẽ khiến chúng cảm thấy như cha mẹ không còn yêu thương mình nữa. Dần dần, chúng sẽ không muốn nói chuyện và xa lánh cha mẹ hơn. Tuổi thơ của một đứa trẻ thiếu thốn tình thương của cha mẹ sẽ là cái bóng lớn ảnh hưởng tới sự phát triển tâm lý và nhân cách của chúng.
Rất nhiều cha mẹ bắt ép con học theo ý mình thay vì lắng nghe sở thích và nguyện vọng của con. Khi một đứa trẻ không thích việc học nhưng lại hứng thú với những thứ khác, nếu cha mẹ không hiểu, không tôn trọng sự khác biệt đó sẽ vô tình ngăn cản sự phát triển tài năng của con mình và khiến chúng cảm thấy bất hạnh.
Dưới áp lực nặng nề của việc học, cùng với việc cha mẹ không thấu hiểu, lắng nghe tâm tư của con cái, nhiều đứa trẻ chọn cách nổi loạn hay buông thả bản thân khi không thể tiếp tục chịu đựng được nữa. Từ đó, có nhiều đứa trẻ đã bị tự kỉ, bỏ nhà ra đi hoặc đau lòng hơn đã chọn cách tự tử để giải thoát.
Vì vậy, cha mẹ cần phải giảm bớt những áp lực, kỳ vọng, căng thẳng vào con cái mình, thương xuyên tương tác, trò chuyện để chúng nói ra những suy nghĩ của bản thân. Hãy lắng nghe, tôn trọng và tạo cảm xúc cho trẻ là điều quan trọng nhất.