Có trách nhiệm của cơ quan công an huyện Gia Lâm
Từ tin tưởng nhau, vợ chồng ông Hoàng Công Đức và bà Trần Thị Mai Anh nhờ vợ chồng ông Côn (bạn thân) trông hộ bến bãi thông qua “Giấy chuyển nhượng bãi”. Nhưng khi hoạn nạn đã qua đi, bà Mai Anh muốn quay lại trực tiếp quản lý thì vợ chồng ông Côn bà Vân đã “lật kèo” vì cho rằng đã “chuyển nhượng”.
Để trả lại mặt bằng cho chủ thật sự của mảnh đất này, bà Mai Anh đã phá ngôi nhà của mình xây dựng trước kia. Hậu quả, vợ chồng ông Côn tố cáo vợ chồng bà Mai Anh hủy hoại tài sản trong ngôi nhà đó (công an xác minh gần 50 triệu đồng). Vậy là đang từ chỗ là nạn nhân tố cáo vợ chồng bà Vân chiếm đoạt tài sản, vợ chồng bà Mai Anh lại bị khởi tố!?
Ngày 28.3.2016, cả hai vợ chồng bà Mai Anh cùng bị khởi tố về tội “Hủy hoại hoặc cố ý làm hư hỏng tài sản”, và đến ngày 25.5.2016 cơ quan CSĐT ra kết luận điều tra về vụ việc này. Đọc kết luận điều tra, chúng tôi thật bất ngờ vì thấy rõ nhiều tình tiết quan trọng trong vụ việc bị bỏ qua, có dấu hiệu thiếu khách quan.
Ngày 17.11.2015, Cty Đức Anh (Cty của vợ chồng bà Mai Anh – pv) đã điều người đến để phá ngôi nhà này để trả lại mặt bằng cho Cty An Thịnh – chủ nhân của mảnh đất. Nhưng hôm đó, vợ chồng ông Côn đã sử dụng số đông người để cản trở, vụ việc hôm đó có CA huyện đến lập biên bản.
Trong biên bản này, đại diện Cty Đức Anh đã ghi rõ: “Yêu cầu ông Côn, bà Vân bàn giao lại nhà, đất để Cty Đức Anh trả lại cho Cty An Thịnh, hoặc chúng tôi sẽ phá dỡ nhà, sau đó bàn giao mặt bằng cho Cty An Thịnh”. Điều này chứng minh: Cả công an huyện và vợ chồng ông Côn đều biết việc phá dỡ ngôi nhà này sẽ diễn ra.
Không chỉ vậy, ngay ngày hôm sau, ngày 18.11, Cty Đức Anh có văn bản gửi công an huyện Gia Lâm, công an và UBND xã Đặng Xá, thôn Đổng Xuyên và gửi cho vợ chồng ông Côn nêu rõ: “ Yêu cầu ông Đinh Tiến Côn và bà Nguyễn Thị Thúy Vân trước ngày 25.11.2015: Rút toàn bộ đồ dùng, máy móc của ông, bà ra khỏi phạm vi bến bãi của Cty An Thịnh. Hết thời hạn nêu trên chúng tôi buộc phải xử dụng biện pháp cương quyết để bảo vệ quyền lợi và uy tín của Cty Đức Anh và ông bà chịu trách nhiệm trước pháp luật về mọi sự chậm trễ gây thiệt hại cho các bên.”
Nhưng điều lạ là, CA huyện, CA xã không có một văn bản hoặc điện thoại nào để thông báo với vợ chồng bà Mai Anh: Việc phá nhà đó có đúng pháp luật hay không, hoặc có biện pháp ngăn ngừa không để việc đó xảy ra. Vậy đâu là lý do của sự im lặng này? Theo chúng tôi, nhẹ nhất, đây cũng là sự thiếu trách nhiệm rất lớn của CA huyện. Bởi lẽ, vấn đề an ninh nông thôn là cực kỳ quan trọng và công tác phòng ngừa phải đặt lên hàng đầu. Nhưng họ đã không làm như vậy? Và điều đáng nói là, những tình tiết này đã không được kết luận điều tra đề cập đến. ( chúng tôi sẽ đề cập kỹ thêm trong các bài sau).
Yên tâm các cơ quan chức năng không có hồi âm gì về việc mình đã đề nghị, ngày 24.11.2015 ông Đức đã dùng máy xúc để phá nhà lán tạm (không giấy phép xây dựng, từ năm 2002) do chính ông dựng lên trên bãi cát Dốc Lời, Đặng Xá, Gia Lâm. Điều đáng ngạc nhiên là, trong phần nhận xét và kết luận đã không hề đả động một chút nào đến tình tiết này.
Đơn tố cáo vợ chồng ông Côn về hành vi chiếm đoạt tài sản đã không được cơ quan chức năng xem xét. |
Làm việc với chúng tôi, thượng tá Đinh Văn Tuấn – phó trưởng công an huyện Gia Lâm – khẳng định: Chúng tôi khởi tố vụ án hủy hoại tài sản không phải là do việc phá ngôi nhà, mà là những tài sản của vợ chồng ông Côn, bà Vân để trong ngôi nhà đó bị phá hủy. Nhưng, điều đáng nói là, vợ chồng ông Côn (được coi là nạn nhân trong vụ án này - pv) đã cố tình để lại một số đồ đạc trong ngôi nhà của vợ chồng bà Mai Anh. Vậy phía sau của việc “quên” tình tiết đó, liệu có không những uẩn khúc?
Thiếu công bằng trong xem xét chứng cứ
Kết luận điều tra cũng đã có nhắc đến “Giấy chuyển nhượng bãi” giữa vợ chồng bà Mai Anh với vợ chồng ông Côn, nhưng không nhắc đến bản chất, lý do “ra đời” của tờ giấy vô giá trị này (đất này không phải của bà Mai Anh, giấy tờ không công chứng, không ghi số tiền mua bán…). Chính tờ giấy chuyển nhượng này là “chìa khóa” của vụ án. Nhưng không hiểu vì sao, cơ quan CSĐT không xác minh việc chuyển nhượng này có thật hay không. Bởi nếu có chuyện mua bán thật thì số tiền chuyển nhượng này là bao nhiêu, chuyển tiền bằng hình thức nào, ở đâu?
Mặt khác, chính cơ quan CSĐT cũng biết, chiếc máy cẩu hiệu Kobelco 200-2 và xe xúc đào bánh xích KOMATSUPC 200-3 dù cũng nằm trong “Giấy chuyển nhượng bãi” nêu trên, nhưng tại sao vợ chồng ông Côn vẫn phải trả lại cho vợ chồng bà Mai Anh? Trong giấy trả lại 2 chiếc máy này, ông Côn còn nêu rõ: “Nay công việc ủy quyền đã hoàn thành, tôi bàn giao lại chiếc máy xúc đào bánh và giấy tờ trên cho Cty Đức Anh”. Thông tin nêu trên cho thấy, bản chất “Giấy chuyển nhượng bãi” hoàn toàn chỉ là hình thức.
Vậy, vì sao tình tiết đắt giá nêu trên chỉ được kết luận điều tra đề cập một cách rất sơ sài? Theo kết luận điều tra, vợ chồng ông Côn khai tổng thiệt hại lên tới 128 triệu đồng. Còn các cơ quan chức năng giám định, số thiệt hại đó chỉ có 49.590.000 đồng. Nhưng vợ chồng ông Côn chỉ có giấy tờ chứng minh một số đồ dùng trị giá 3.010.000 đồng (Ba triệu đồng có lẻ). Và theo vợ chồng bà Mai Anh khai báo, trong tổng số tài sản thiệt hại đó, có một số thiết bị (có danh sách liệt kê) là của mình với tổng trị giá 11.960.000 triệu đồng (gần 12 triệu đồng) nhưng những tài sản này, vợ chồng bà Mai Anh không còn giấy tờ gì để chứng minh.
Vậy nhưng trong phần nhận xét và kết luận, cơ quan CSĐT vẫn cho rằng, “hành vi của vợ chồng Mai Anh gây ra thiệt hại về tài sản của anh Côn để trong nhà lán là 49.590.000 (bốn mươi chín triệu năm trăm chín mươi ngàn đồng)”. Vì kết luận này cho rằng, vợ chồng bà Mai Anh dù có khai trong số tài sản hư hỏng đó có gần 12 triệu đồng của mình nhưng hai bị can này: “không có tài liệu gì chứng minh.” Nếu như vậy, cơ quan điều tra đã “bỏ qua” chi tiết rằng vợ chồng ông Côn cũng chỉ có giấy tờ chứng minh tài sản của họ chỉ có 3 triệu. Vậy, tại sao vợ chồng bà Mai Anh vẫn bị quy kết phải chịu trách nhiệm tất cả các khoản với trị giá gần 50 triệu đồng này? Với những tình tiết nêu trên, liệu có sự bất thường của phía cơ quan bảo vệ pháp luật?