Tản mạn - Chuyện dọc đường

Đền đá và lũ khỉ

HOÀNG VĂN MINH |

Đền đài ở Bali thì nhiều vô số kể. Nhưng Uluwatu ở làng Pecatu nằm phía Nam của thủ phủ Denpasar là ngôi đền duy nhất ở hòn đảo này nằm trên bờ biển Ấn Độ Dương nên trong đoàn ai cũng háo hức khi nghe tin mình sắp đến đó.

Mộng trầm

THANH HẢI |

Bạn khai trương cửa hàng bán trầm hương thủ công mỹ nghệ trên con phố du lịch sầm uất của Đà Nẵng. Sản phẩm thuộc hàng quý hiếm, cao cấp nên giá cả cũng ngất ngưởng. Phần lớn khách nước ngoài tới coi, nhưng người mua chủ yếu là dân Châu Á.

Mung lung trong mưa

TUYỀN LINH |

Thấy mà ghét cái nụ cười hớn hở của ả con khi nghe mẹ ơ ơ “đúng là ngày mai được nghỉ học nè”.

Một thằng tù

KHƯƠNG QUỲNH |

Cuối cùng cũng đến ngày anh Tâm nhận tiền lương tháng đầu tiên. Anh hồi hộp cầm xấp tiền từ tay anh tôi, quệt nước miếng rồi đếm tiền nghe rột roạt.

Bão Sài Gòn, chỉ là nỗi sợ mưa dầm

Ngọc Uyên |

Bão Sài Gòn, dân lại chỉ sợ nhất mưa dầm dề. Bởi nước ngập, cống tắc, nước thải, rác... của cả triệu người tràn vào nhà, phá hỏng đồ đạc. Ăn ngủ trên nước, lềnh bềnh, hôi thối. 

Sushi, đỉnh cao của ẩm thực tối giản

di li |

Để nói về lối sống đặc trưng của người Nhật, có nhẽ cần hai từ quan trọng nhất: Tối giản và Tiện lợi. Hai tiêu chí sống tối thượng ấy lây cả vào phong cách ẩm thực.

Thở mặn, thở chay

HOÀNG VĂN MINH |

Về Huế đúng hôm rằm. Cả thành phố ăn chay. Chuyện đến quá bữa, bạn mời “thôi ở lại đây cùng dùng bữa chay, tiện thể” - bạn chỉ tay ra cái võng đong đưa theo gió mắc dưới gốc sung mọc cheo leo ở bờ sông Hương phía hạ nguồn: “Lát ra nằm đó tranh thủ… thở chay vài tiếng”.

Phước đức cho con

Khương Quỳnh |

Hôm họp bình xét hộ nghèo, ông trưởng thôn đề nghị cho nhà thím Chín một suất vì giờ thím sắp phải nuôi thêm cháu nhỏ không cha. Thím đứng lên định nói gì đó nhưng cứ nghẹn lại, nước mắt ngắn dài.

Vị Nga trong nỗi nhớ

TUYỀN LINH |

1.Ghét mà cũng thích cái anh Phây Búc đấy. Trên tường nhà bà cô đáo để thấy nó khoe đi ăn trưa ở quán Nga, đầu tôi nảy ý nghĩ a dua “Phải đi quán Nga!”.

“Đôi mắt”

HUỲNH DŨNG NHÂN |

“Mẹ cho em đôi mắt sáng ngời. Để nhìn đời và để làm duyên...”, lời bài hát ấy cứ lặng lẽ cất lên trong tôi khi nghĩ về đôi mắt của mẹ.

Trà nhuộm màu

di li |

Bữa ấy vào một nhà hàng Thái, thấy bàn bên đang uống thức gì đó có vẻ rất ngon lành, chủ yếu là do màu sắc “ngon thế”, tôi mới ngoắc người phục vụ lại mà hỏi. Cổ giải thích đấy là trà Thái đỏ.

Lá rơi ở vườn Cơ Hạ

HOÀNG VĂN MINH |

Hai chục năm trước, hồi mới từ vũng trâu “rũ bùn đứng dậy” lên thành phố học đại học, tôi cũng đua đòi làm tinh hoa, mua hẳn một đống sách về ngày đêm nghiên cứu làm sao để có thể nghe được nhạc giao hưởng.

Tội tình sầu riêng

KHƯƠNG QUỲNH |

Âm thanh thùng thùng của tiếng trống từ đầu xóm vọng lại méo mó đi trong màn mưa tầm tã. Mẹ vội khoác cái áo mưa, dặn tôi trông nhà để đi đám ma anh Vũ.

Dưới đáy chén trà

MINH THI |

Tôi ngồi cùng chị trong căn nhà nhỏ bên khay trà nghi ngút khói. Chúng tôi uống chầm chậm thứ nước thơm đỏ như nước mai. Tôi khẽ kêu “ngon quá”. Còn chị, vẫn đăm đắm nhìn xuống đáy chiếc chén trong tay tựa hồ ở đó có con mắt nào đang cười với mình, “Trà con gái nuôi mua đấy!”.

Thi nhân không bao giờ chết

HOÀNG VĂN MINH |

Mấy hôm trước, Charles Aznavour, 91 tuổi - ca sĩ, nhà thơ, diễn viên, nhà hoạt động công đồng và nhà ngoại giao người Pháp gốc Armenia đã được nước Pháp tiễn đưa trong một lễ táng cấp quốc gia diễn ra ở điện Invalide.

Đường quê

KIỀU THANH |

Chị Hai đã thuyết phục thành công anh rể đi bộ đón dâu. Vậy nên mấy ngày nay ba đã đi “vận động” các cậu, chú bác và hàng xóm dọn rác, rồi trồng thêm vài cành hoa ven con đường chưa đầy 500m từ nhà ra quốc lộ chuẩn bị cho ngày cưới của chị.

Giá mình bay được như tiên

TUYỀN LINH |

1.“Bà cứ gọi con là Thị. Cả làng con bây giờ trẻ con đẻ ra tên lót con gái vẫn có Thị, con trai vẫn có Văn. Kiểu như là Phàn Lê Thị Quyết Nhanh, Trần Phan Văn Quyết Chiến”. 

Thị hiếu

đỗ phấn |

Theo định nghĩa của nhiều từ điển tầm cỡ quốc gia thì “Thị hiếu” có nghĩa là sở thích của số đông trong một giai đoạn nhất định. Nếu chỉ đơn giản thế đã chẳng có chuyện gì để nói.

Nếu tôi không còn ăn được Tom Yum

di li |

Mặc dù thực khách khắp năm châu luôn đánh giá cao món Massaman của Thái Lan mà tôn nó lên ngôi đế vương, trong khi Tom yum goong luôn để ở vị trí thấp hơn một tí, nhưng tôi vẫn mê đắm Tom yum phần hơn. Có nhẽ mê hơn tất cả mọi đồ ăn trên đời.

Thằng cu gom rác

LÊ TUYẾT |

Trước nhà tôi có một miếng đất nhỏ chưa xây dựng, rác sinh hoạt của mấy nhà xung quanh được tập kết ra đó. Nhiều người đi đường tiện tay hoặc cũng có chủ nhà vô ý vứt rác bừa bãi. Thỉnh thoảng tôi lại nhờ mấy anh chị thu gom rác dọn giúp rồi gửi biếu ít tiền.